Chương 7: Tao ngộ

Vì giúp Lam Sam dọn nhà, Tiểu Du Thái đặc biệt xin nghỉ phép một ngày.

Lam Sam làm ngành dịch vụ, phương thức nghỉ ngơi khá khác biệt so với lao

động phổ thông nên nếu xin nghỉ vào ngày cuối tuần cũng không dễ dàng.

Hôm trước cô đã lãng phí một cơ hội để đến trung tâm triển lãm quốc gia

với Tiểu Du Thái rồi, sau đó lại nghỉ ốm một tuần, rồi còn bị khiển

trách nữa…. nói chung là bây giờ không còn mặt mũi nào xin lão Vương

nghỉ cuối tuần nữa. Là cô bạn gái thân thiết đáng tin cậy của cô, Tiểu

Du Thái đành trượng nghĩa bất dung, xin các chị trong công ty cho nghỉ.

Vấn đề vận chuyển thuộc về công ty dọn nhà, hai người họ chỉ cần sắp xếp lại các vật dụng trong nhà.

Chung cư này được xây theo kiểu hỗn hợp, một tầng sẽ có khoảng từ 2 đến 3 hộ. Lam Sam thuê một căn hộ đơn khoảng hơn 50m2, gồm một phòng ngủ và một

phòng khách, đầy đủ tiện nghi tuy không rộng nhưng hoàn toàn vừa đủ cho

một người ở. Ở thành phố B vốn tấc đất tấc vàng này, đây đã được xem là

rất tốt rồi, thông thường để thuê một phòng trọ nhỏ bên ngoài cũng mất

khoảng 2 – 3 vạn một năm, huống chi chung cư này nằm ở vị trí giao thông thuận tiện, hàng xóm xung quanh lại toàn là thành phần trí thức nổi

danh, với giá phòng này đừng nói là mua, chỉ cần đứng nhìn, Lam Sam đã

cảm thấy kinh hồn táng đảm. Nếu không phải vì chỗ này gần nơi làm việc,

mỗi ngày có thể ngủ thể được nửa giờ, cô cũng không dám thuê đâu. Ngày

này qua ngày khác cô phải tỏ vẻ đáng thương, để kiếm một nhúm tiền cũng

không phải chuyện dễ dàng đâu nhé, lúc phải chi ra thì mất đến đâu lòng

đau dạ xót đến đó đấy.

Ừ, may mà gặp được chủ nhà hào phóng.

Tiểu Du Thái lúc nào cũng ao ước được như Lam Sam, có thể một mình sống bên

ngoài ung dung tự tại, điều kiện cũng rất tốt nữa. Cô bây giờ vẫn còn

bám vào bố mẹ đây này, mỗi ngày đều phải nghe họ lải nhải, nghe đến mức

nội tiết mất cân đối luôn.

Lam Sam lắc đầu cười khổ, Tiểu Du

Thái mong muốn được như cô, sao cô lại không mơ ước được như Tiểu Du

Thái cơ chứ. Hết giờ làm việc có người nấu cho cô một bữa cơm nóng hổi,

trời lạnh cũng có người mặc thêm áo cho mình, có người nhắc nhở không

cho cô thức khuya, không cần biết phải chịu biết bao nhiêu tủi hổ bên

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!