Sau khi Kiều Phong
pha một ấm trà thật ngon, Lam Sam bê một ly trà nho nhỏ lên uống một
hụm, sau đó cô mô phỏng biểu tình đang thưởng thức, tổng kết :
- Không ngon bằng một ly kem.
- Trâu nhai mẫu đơn.
- Dù sao uống vào bụng cũng thấy thoải mái.
- Coi như cô cũng biết nhìn hàng.
Lam Sam uống thêm một ngụm nữa, diệt tiếp hai ly trà. Sau khi uống xong co
lau miệng, phát hiện điện thoại di động của mình đặt trên bàn nước đang
vang lên, trên màn hình báo hiệu là cuộc gọi của "Boss".
Boss
chính là Tống Tử Thành. Mấy ngày nay Lam Sam hết ngao du lại bận rộn,
sớm đã quên mất người này. Nhưng dù sao còn có một vạn tiền thưởng đủ để cô kịp thời nhớ ra anh ta.
Thái độ Lam Sam trở nên nghiêm túc, giọng nói đầy cung kính:
- Alo, sếp ạ?
Tống Tử Thành không dài dòng lảm nhảm với cô:
- Lam Sam, nhân viên bộ phận tiêu thụ Hách Mẫn nhờ tôi đến giao cho cô một tập tư liệu.
- …
- Lam Sam cảm thấy thật mơ hồ. Cô quả thực nhờ Hách Mẫn chuyển hộ tài
liệu vì Hách Mẫn tiện chuyến tàu điện ngầm nhưng Hách Mẫn sao lại dám
sai đại Boss chạy đến đây đưa thế này?
Tống Tử Thành dường như đoán được nghi ngờ của Lam Sam:
- Lúc về cô ấy có việc, tôi thấy cô ấy khó xử quá, vừa hay tiện đường nên giúp một chuyến.
Ngay lập tức Lam Sam cảm thấy vô cùng kính trọng Tống Tử Thành, đâu phải ông chủ nào cũng đều thân thiết với nhân viên như vậy được chứ.
Giải thích xong, Tống Tử Thành hỏi:
- Vậy bây giờ cô có nhà không?
- Có, có! Sếp đi đường nào ạ? Để tôi ra đầu phố đợi sếp cho tiện.
- Không cần, tôi sắp đến cổng tiểu khu nhà cô rồi, lúc đó tôi sẽ gọi điện cho cô, cô ra ngoài lấy một chút là được.
- Được, vậy phiền sếp ạ.
Cúp điện thoại, tâm trạng Lam Sam cũng không tồi, lại diệt thêm hai ly trà nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!