Đây là Người có duyên.
Người xưa đã từng nói, người có thể nhìn được chân thân của mèo chín đuôi, đều là người có duyên, họ có thể chấp thuận một nguyện vọng, mèo chín đuôi sẽ thực hiện giúp họ, cái giá phải trả là mất một cái đuôi.
Y vẫn luôn bất mãn với cái gọi là người có duyên này, những người có duyên với y, nhưng luôn khiến y phải lùi lại vài bước trên con đường mọc đủ chín đuôi viên mãn phi thăng, thêm nữa vì quá có duyên, y tiến tiến lùi lùi cũng đã hơn một trăm năm.
Nhưng cấu tạo gen sâu thẳm trong mèo chín đuôi lại khiến y không thể kháng cự lại những nguyện vọng hợp lý từ người có duyên, một lần lại thêm một lần y đều buồn bực thực hiện nguyện vọng cho người có duyên, rồi một lần rồi thêm một lần nữa chậm rãi tu luyện ra một cái đuôi mới, sau đó cứ lặp lại như thế...! Không nên có quá nhiều người có duyên như vậy chứ, y vẫn luôn khó hiểu về chuyện này.
Trước kia Tô Quý từng nói, mèo chín đuôi các cậu đều là M, hơn nữa còn là M siêu lớn.
Đúng vậy, bây giờ y buộc phải M.
Y ngồi trước mặt người nọ nghiêm chỉnh, lẳng lặng chờ người nọ đưa ra nguyện vọng, chỉ cần nguyện vọng kia không vượt ngoài phạm vi năng lực của y, y đều sẽ đồng ý.
"Cái đuôi của mày thật đẹp." Người đàn ông nhìn y rất lâu, khẽ khàng nói, vươn tay muốn sờ một chút, nhưng giơ một lúc trên không vẫn rụt tay lại, có lẽ vì cảm thấy không lịch sự.
Y chớp chới đôi mắt, chờ người nọ nói tiếp.
"Tao từng...! từng nghe được...! truyền thuyết kia, về mèo chín đuôi...! sẽ thực hiện nguyện vọng cho người khác," người nọ nhìn lớp lông đen sáng bóng mềm mại giống như tơ, kích động đến hơi cà lăm, "Tao không ngờ...! là sự thật..."
Y biết mình lúc này trong mắt con người, nhìn thấy y không phải là một con mèo đen nhỏ tựa trái banh lông, mà là một con mèo rất lớn, toàn thân phát ra ánh sáng lam sậm, giống một chiếc đèn tử ngoại cực lớn, mà phía sau con mèo đang phát sáng này còn có thêm tám cái đuôi uy phong lẫm lẫm.
Rất có khí thế, ừm, y vẫn luôn nghĩ như vậy, mặc dù có lúc sẽ hù dọa người có duyên.
"Tao không biết có phải tao đã quá đường đột hay không," người đàn ông rốt cục cũng bình tĩnh lại một chút, nói chuyện cũng có thứ tự hơn, "Truyền thuyết mèo chín đuôi rất hiền lành, sẽ thực hiện nguyện cho người khác..."
Đúng vậy, trả giá là cái đuôi mới vừa mọc dài ra của tôi.
Y lắc lắc đuôi, cái giá này mắc mớ gì phải là mèo chín đuôi trả, mà không phải là người có duyên trả, y vẫn luôn thắc mắc, nếu có một ngày y viên mãn phi thăng, nhất định phải tìm được ông tổ hỏi thăm, một M siêu bự bất bình đẳng như vậy đã được thông qua như thế nào.
Nhưng hiện tại, y chỉ có thể kiên nhẫn chờ người nọ từ từ nói hết.
"Mày có thể giúp tao không? Nguyện vọng của tao không quá đáng đâu, thật đó!" Khi người đàn ông nói những lời kia, khóe mắt mơ hồ ngân ngấn nước mắt, giọng nói cũng hơi nghẹn ngào, "Tao thật sự không ngờ sẽ gặp được mèo chín đuôi, giúp tao, giúp tao đi."
Trường hợp này y đã gặp rất nhiều, nhưng vẫn giống như lần đầu tiên gặp được, trái tim khe khẽ mềm nhũn theo người trước mặt, có hơi chút khổ sở.
Y nâng chân trước lên, nhẹ nhàng khều một cái vào tay người nọ, hẳn là người nọ có thể cảm giác được y muốn nói gì đó.
Anh có nguyện vọng gì, nói cho tôi nghe.
"Con gái tôi...! con gái tôi bị bệnh, đã hôn mê vài ngày...," người đàn ông cúi đầu, kiềm chế giọng nói của mình, "Bác sĩ nói không cứu được nữa..."
Tôi không cứu mạng được.
"Tao không cần mày làm con bé hết bệnh, tao biết mèo chín đuôi không làm được...! Đây là số mẹnh," Người đàn ông có chút kích động, nắm chân trước của nó, nắm rất chặt, "Tao chỉ muốn...! ngày mốt là sinh nhật...! sinh nhật sáu tuổi của con bé...! tao và mẹ con bé muốn mừng sinh nhật cho nó...."
Anh muốn con bé tỉnh lại.
"Được không, mày có thể giúp tao không, chỉ qua sinh nhật thôi, trước khi con bé ra đi..." Người đàn ông không nói được nữa, nước mắt lăn dài xuống.
Được.
Y nhắm mắt lại, vầng sáng màu lan quanh thân y tăng mạnh lên, ánh sáng cũng rực rỡ hơn.
Nguyện vọng này cũng không quá đáng, nó có thể làm được.
Cái đuôi hơi đau, nhoi nhói, như bị rất nhiều con kiến nhỏ cắn, y nhẹ nhàng lắc lắc đuôi, y biết, một trong tám cái đuôi đang từ từ nhỏ đi, nhỏ dần lại, sau đó trong vài phút sẽ biến mất.
"Cám ơn mày, rồi mày có hảo báo, nhất định!" Người đàn ông nhìn con mèo nhỏ toàn thân được phủ vầng sáng màu lam nhu hòa xoay người nhẹ nhàng rời đi, chậm rãi quỳ trên đất, "Cám ơn..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!