Chương 1: Chú Mèo Nhỏ Trong Ống Cống

Văn án

Truyền thuyết khi mèo chín đuôi đã có được tám cái đuôi,

Có thể thực hiện một nguyện vọng của người nhìn thấy nó,

Nhưng cái giá phải trả là mất đi một cái đuôi.

Vì thế có một con mèo chín đuôi xui xẻo, mỗi lần mọc được đủ tám cái đuôi,

Sẽ đụng phải một người hữu duyên có thể nhìn thấy nó lại còn khổ đại cừu thâm cần nó thực hiện nguyện vọng.

Cho đến một ngày nọ, nó đụng trúng một người đàn ông,

Mới ngày hôm trước còn kéo nó từ dưới đường cống ra,

Ngày hôm sau lại kéo nó ra khỏi một đám cháy...

~oOo~

"Tôi gọi 119 rồi, chờ đội PCCC đến cứu nó, con mèo nhỏ tội nghiệp quá..."

Nghe tiếng người huyên náo bên ngoài truyền đến, y cảm thấy mình không may mắn.

Y cố gắng vươn chân ra, vô cùng chán nản.

Chân đau quá, bị mắc kẹt, chỉ khẽ động đậy sẽ đau, có lẽ bị vật gì đâm sâu vào trong.

Một con mèo chỉ vì đuổi theo một con chuột mà bị kẹt trong ống cống, đây nhất định là một chuyện mất mặt nhất trong lịch sử loài mèo.

Huống chi y còn là một con mèo chín đuôi.

Đương nhiên, nghiêm túc mà nói, y vẫn chưa thể tính như vậy, vì y còn chưa mọc được cái đuôi thứ chín, nhưng y đã có tám cái rồi, đúng thế, tám cái đuôi màu đen xinh đẹp, chỉ cần mọc thêm một cái nữa thôi...!

Nhưng bây giờ y lại đang mắc kẹt ở một nơi vừa dơ vừa hôi, lại còn tối như mực! Nơi lối ra của đường cống thỉnh thoảng lại lóe lên tia sáng của đèn pin khiến y khó chịu.

Khi có thêm một người cúi xuống lấy đèn pin chiếu vào mắt y, y nhịn không được grừ grừ tức giận, rất bực mình meow một tiếng vào mặt người nọ.

"Không biết bị kẹt ở đâu nữa, chắc là chân..." Người nọ tiếp tục huơ đèn pin mấy vòng, quay lại nói với người bên cạnh một câu, "Chưa biết chừng là ở bụng, con mèo này hình như mập lắm."

Y mập hả? Mập chỗ nào, rõ ràng là y bị móc lấy, không phải bị kẹt, con mắt người này bị sao vậy.

Y có hơi khó chịu khẽ híp mắt, thấy được dải huỳnh quang màu vàng nổi bật trên bộ đồng phục màu cam của người nọ, là một nhân viên PCCC.

Đây là Quý Kiêu nhận được tin báo đầu tiên trong ngày hôm ngay của đội.

Cứu mèo thì thôi đi, còn phải lôi nó ra khỏi đường cống hôi thối.

Trước đây khi Quý Kiêu đến đội PCCC không ngờ rằng, công việc mỗi ngày của họ còn kiêm luôn việc này, có điều so với chui ra khỏi đám cháy, anh tình nguyện mỗi ngày đều cứu mèo.

Quý Kiêu nhìn một chút, khoảng cách giữa nơi con mèo bị mắc kẹt và lối thoát trong đường cống cũng gần bằng nhau, muốn moi nó ra cũng không dễ.

"Lấy gậy chọc nó ra chắc được đó." Thằng nhóc Lâm nghĩ một lúc rồi đưa ra ý kiến.

"Muốn làm đau chết nó hay gì?" Quý Kiêu nhìn cậu ta một cái, anh biết nhóc Lâm muốn đi về, ai mà chịu dốc hết sức lực chỉ để lôi một con mèo hoang ra.

"Trên xe có dây thòng lọng, tròng vào rồi kéo ra thử xem?"

Quý Kiêu nhìn dòng nước lên vị trí con mèo một chút, cũng không xa lắm: "Thử coi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!