62.
Chỉ là ta vẫn không ăn được gì, cứ nuốt vào là nôn, Lý Dự bèn gọi hết các thái y trong cung đến khám cho ta.
Suốt quãng thời gian đó ta sống nhờ thảo dược, Lý Dự e sợ ta thật sự c.h.ế. t đi, không những hoàn trả lại Hồng Anh thương của mẫu thânta, mà còn đặt những sổ sách hồ sơ về phụ thân ta ngay trước mặt ta.
Đêm ấy Lý Dự nói với ta rất nhiều điều, cũng là lần đầu kể từ sau loạn Tuyên Bình, ta và hắn trò chuyện với nhau trong bình tĩnh.
Lý Dự nói: "Ta biết nàng luôn cho rằng ta lợi dụng nàng. Ta thừa nhận, ta cố tình để nàng biết Tam ca đã ép ta thế nào, cuộc chiến giữa Lý triều và Bắc Địch ác liệt ra sao, nhưng đó là sự thật. Ta chưa từng có ý lừa dối nàng."
"Tại sao vậy? Ngươi nói sẽ cùng ta bỏ đi, hứa sẽ cùng đến Doanh Châu, vậy mà lại quay về, còn… g.i.ế. c phụ thân ta."
"Ta…" Lý Dự muốn nói mà thôi.
Ta tiếp tục mắng: "Sao? Không nói được nữa à? Thì ra ngươi chỉ là kẻ lừa đảo."
Lý Dự đặt đống hồ sơ trước mặt ta: "Nếu nàng đã xác định ta là kẻ lừa đảo, thì ta cũng nói cho nàng biết: chuyện phụ thân nàng , không chỉ có ta, mà còn có nửa triều đình tham gia, gồm cả những cữu cữu bên Thẩm gia của nàng."
Ta vội nhận hồ sơ, mở ra xem; trong đó ghi tỉ mỉ toàn bộ diễn biến của loạn Tuyên Bình, hóa ra đó là một ván cờ được tính toán năm năm trời.
Hoá ra ta luôn tưởng Hoàng thượng quý phụ thân, nào ngờ Hoàng thượng đã âm thầm điều tra ông từ lâu; việc phụ thân ta và Tam hoàng tử mưu phản từ đầu đến cuối đều nằm trong một kế hoạch.
Ta không tin: "Phụ thân ta… phụ thân ta không thể ngu đến mức không thấy đó là cái bẫy."
"Đúng, phụ thân nàng không ngu, ngu là Tam ca của ta. Nhưng vì Cận vương, phụ thân nàng buộc phải giả ngu một lần, bởi người được gả cho phụ thân nàng lúc đó không phải nhị nương của nàng, mà là mẫu thân của Tam hoàng tử, Hiếu Nhân Hoàng hậu đã băng."
Hiếu Nhân Hoàng hậu… ta nhớ bà là bạn tâm giao của mẫu thân, khi nhỏ bà còn kể nhiều chuyện về mẫu thân ta.
Ta dò hỏi: "Những chuyện ngươi nói… có thật sao?"
"Nếu nàng muốn báo thù, chỉ g.i.ế. c ta là không đủ. Trong hồ sơ có tên những quan tham trình sớ đều là kẻ thù của nàng."
"Ngươi tưởng dùng cách này sẽ khiến ta chùn bước, bỏ ý báo thù sao?"
"Không phải chùn bước mà là đương đầu. Tiểu Chiêu, nàng phải hiểu: trong hậu cung, giữ mình an toàn không phải là con đường đúng; quyền lực và lợi ích mới là điều quan trọng."
Hắn im lặng một lúc, rồi nói tiếp: "Muốn khống chế Từ gia, ta hoàn toàn có thể cưới nữ nhi Thẩm gia. Ta thật lòng muốn giúp nàng; chỉ có khi nàng có quyền lực, nàng mới có thể làm những điều mình muốn, kể cả… g.i.ế. c ta."
Giúp người khác để rồi bị họ giết, ta nghĩ Lý Dự có lẽ đã mất trí.
"Chiếu phế thái tử phi ta đã xé rồi, ta cho nàng thời gian, nghĩ thông suốt thì lại đến tìm ta."
Cuối cùng hắn buông lại một câu như vậy rồi rời khỏi Trữ điện.
63.
Lý Dự từ trước đến nay vẫn luôn như vậy, thích ép ta vào những câu hỏi vốn dĩ không có sự lựa chọn. Từ khi buộc ta trở thành Thái tử phi, cho đến lúc này, từng bước một dẫn dắt ta trở thành đao phủ cho con đường thăng tiến của hắn.
Thật ra cũng trách ta, bị thù hận che mờ đôi mắt, nên đã tin lời Lý Dự.
Những ngày sau đó, ta bắt đầu học cách trở thành một Thái tử phi thực sự của Đông cung, giống như hắn mong muốn, đem quyền lực nắm chắc trong tay.
Dù Hoàng hậu trong tối ngoài sáng nhiều lần tỏ ý bất mãn, thậm chí còn thường xuyên bóng gió bên cạnh Hoàng thượng, sợ rằng một khi ta có quyền, sẽ thành "Nhạc thừa tướng" thứ hai, tương lai làm loạn hậu cung; nhưng Hoàng thượng dường như chẳng mấy để tâm.
Thế là Lý Dự lại càng thêm vô pháp vô thiên. Hắn sai ta kết giao thân mật với các mệnh phụ, cách vài ngày lại mở tiệc trong cung khoản đãi, rồi từ lời vô tình của bọn họ mà chắp nối, thêm thắt, cuối cùng đem dâng lên triều đình. Rồi cứ thế, hơn nửa số quan viên từng dâng sớ trong hồ sơ kia đều bị cách chức, lưu đày, thậm chí có kẻ mất đầu.
Thế nhưng ta chẳng hề thấy khoái trá vì mối thù lớn được báo, trái lại ngày càng sa sút, ủ rũ.
Ta cũng chẳng hiểu sao, lúc vắng người, thường ngồi ngây dại trong cung cả một ngày, chỉ cảm thấy bản thân giống như kẻ sa vào vũng bùn, càng vùng vẫy càng lún sâu, đến hơi thở cũng nặng nhọc vô cùng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!