Chương 39: (Vô Đề)

"Nếu đã hôn thì phải hôn cho đúng. Anh quên những gì em dạy hôm qua rồi à?"

"... chuyện đó."

"Em đã dạy anh suốt đêm."

"đúng vậy, nhưng hôm nay tôi mệt quá…."

Giờ tôi đã phần nào hiểu được các kiểu hành vi của người bị ám ảnh cưỡng chế. Khoảnh khắc chúng tôi hôn nhau, công tắc của kẻ thống trị tuyệt đối sẽ được bật lên. Chuyện này không thể kết thúc bằng một nụ hôn.

"Thật sự rất khó."

Joo Seung

-hyuk cười khúc khích khi tôi lẩm bẩm một cách rụt rè.

"Hôm nay em không làm."

Cậu ta đã làm trước đó và cũng đã đủ.

Lời nói của Joo Seung

-hyuk thật khó tin. Tôi lùi lại, ánh mắt vẫn còn nghi ngờ.

"Cậu, cậu có muốn uống nước không?"

"Vâng."

Tôi nhanh chóng lấy một ít nước từ tủ lạnh và đưa cho cậu ấy.

"Anh đã mua nước khác?"

"Ừ. Tôi mua riêng cho cậu."

Trưởng nhóm của tôi, người từng là sếp của tôi ở kiếp trước, đã nói thế này.

'Một công bị ám ảnh thậm chí còn không uống nước.'

Joo Seung

-hyuk uống bất cứ loại nước nào có sẵn, nhưng tôi cảm giác kỳ lạ khi thấy một seme uống nước đóng chai rẻ tiền. Sau đó, khi nghe tin một loại nước đóng chai nước ngoài nổi tiếng đã chính thức được nhập khẩu vào Hàn Quốc, tôi đã nhanh chóng mua ngay.

Nước đó là Evia*!

Thế giới này khác biệt rất nhiều so với cuộc sống trước đây của tôi. Ngay cả tên các công ty và sản phẩm cũng khác nhau. Nhưng Evia* có tồn tại ở đây.

Rõ ràng đây là bug dành cho seme cuồng tín ám ảnh. Thế giới này muốn Joo Seung

-hyuk uống Evia*.

"Còn anh thì sao, hyung?"

"Tôi vẫn còn ít nước còn lại, nên tôi sẽ uống hết trước."

Dù sao thì tôi cũng chẳng biết phân biệt mùi vị của nước nên tôi chỉ thích loại rẻ tiền thôi.

"Cái này chỉ dành cho cậu dùng."

"Cảm ơn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!