Chương 64: Đăng quang

Mặc dù không ngờ đến sẽ là ngày hôm nay, nhưng Chúc Minh cũng hiểu rõ, bọn họ đều là đàn ông mà chỉ hôn chứ không làm thật thì đúng là hết nói nổi.

Trước kia hai người cũng từng có phản ứng với nhau, đến tận hôm nay mới đến bước này đã coi như tiến độ khá chậm.

Mà rõ ràng là Tịch Tiện Thanh cũng muốn——Bởi vì bờ m. ông của chim công xanh đứng bên cạnh giường đã run như cầy sấy, xòe đuôi xong từ lâu, mắc cỡ uốn éo xoay tròn mấy vòng trong phòng.

Thật ra Chúc Minh rất thích ngắm dáng vẻ Tịch Tiện Thanh cố tỏ ra bình thản, biểu cảm lạnh lùng, kiêu ngạo nhưng lại bị vành vai và tinh thần thể thành thật bán đứng.

Trong phòng vô cùng yên tĩnh, bầu không khí ám muội, không thể tách rời. Hai tay Tịch Tiện Thanh chống hai bên người Chúc Minh, ít lâu sau giật mình, dường như muốn chủ động chồm tới.

Chúc Minh đang mở rộng cổ áo nhếch khóe môi, ngay khoảnh khắc rũ mắt định đáp lại thì thấy Tịch Tiện Thanh khẽ mím môi, dời mắt đi.

Cậu hít một hơi thật sâu như thể không thể chịu đựng được, sau đó kiềm chế kéo chiếc khăn bên cạnh, đắp đại lên người Chúc Minh.

Rồi… quấn Chúc Minh lại?

Chúc Minh hoang mang vì bọc thành con nhộng, không thể động đậy được: "… Em làm gì vậy?"

Tịch Tiện Thanh đứng dậy, chủ động kéo giãn khoảng cách giữa cả hai, đứng bên cạnh giường nói: "Giờ vẫn chưa thể ký nhận."

Chúc Minh nghi ngờ lỗ tai của mình có vấn đề, bỗng chốc thấy vừa ngạc nhiên vừa buồn cười: "Ngài Tiểu Tịch, quà là tự em đòi, anh đã cởi thành thế này đưa đến trước mặt em mà sao em còn có thể từ chối được hả?"

"Sao? Là do không thích món quà này nên không muốn ký nhận ư?" Anh chớp chớp mắt một cách tội nghiệp, khiến giọng mình nghe sao thật dịu dàng, từ tốn.

Ánh mắt của Tịch Tiện Thanh tức thì tối đi vài phần, hít thở sâu như rất khó nhịn được.

"Em rất muốn." Qua một lúc lâu, hiếm khi cậu chịu nói thẳng ra.

"Nhưng em không muốn có được thông qua cách này. Có lẽ chỉ vì hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, hoặc có lẽ đã bị tác phẩm của em làm cho cảm động, tạm thời bị cảm xúc lấn át nên anh mới miễn cưỡng quyết định tặng món quà này cho em."

Cậu không nhìn thẳng vào mắt Chúc Minh, nói rõ từng câu từng chữ: "Bây giờ anh chỉ cần nghỉ ngơi cho khỏe, bình tĩnh lại, nghĩ kỹ về quan hệ giữa chúng ta."

Hình như khi nói đến "nghĩ kỹ về quan hệ giữa chúng ta" cậu đã đè nặng ngữ điệu, mặt ửng đỏ, lén liếc nhìn Chúc Minh một cái.

"Sau đó hãy tự hỏi… anh có thật sự sẵn lòng muốn tặng món quà này cho em không." Cậu khàn giọng nói.

Chúc Minh: "…"

Anh có thể hiểu được suy nghĩ của Tịch Tiện Thanh là từ đâu mà ra, nhưng bầu không khí đã đến mức này này rồi, không thể dừng ngay được: "Anh hiểu lý lẽ của em, nhưng em——"

Lời còn chưa dứt, đèn trong phòng ngủ đột ngột tối sầm đi, sau đó anh nhận thấy phần nệm phía sau hơi lún xuống.

"Không có nhưng nhị."

Chàng trai phía sau lạnh lùng ngắt lời không cho anh giải thích, ôm anh vào lòng bằng cánh tay khỏe khoắn: "Nhắm mắt, ngủ. Giờ lo nghỉ ngơi thật tốt cho em."

Dù Chúc Minh cảm thấy hoang mang vì hành vi "Mở được nửa chừng rồi tự dưng đóng hộp" của Tịch Tiện Thanh thì việc được quấn trong một cái chăn dày trong cái mùa đông giá lạnh này, cộng thêm nhiệt độ cơ thể liên tục truyền đến từ chàng trai phía sau, anh đã ngủ một giấc đã đời và yên ổn nhất chưa từng có.

Đương nhiên sau khi tỉnh lại, việc họ sắp phải đối mặt ắt sẽ rất nhiều.

Sự kiện sóng gió trong hội trường quá mức giật gân——Xét cho cùng, vì để thỏa mãn h. am m. uốn ích kỷ của bản thân mà Tần Duy Sinh đã mời đến rất nhiều đơn vị truyền thông đến, còn phát sóng trực tiếp cho toàn hành tinh Hi.

Làn sóng dư luận trên mạng thổi quét đến không ngừng tựa như thủy triều, nhanh chóng chia thành hai phe chính.

Người khu bảy bận hóng, bàn tán sôi nổi về hành vi gian lận học tập của Tần Duy Sinh. Đồng thời, họ cũng thảo luận liệu vị trí người đứng đầu có bị bỏ trống một năm sau khi Nguyễn Mẫn rớt đài hay không, liệu có nên tiến hành tổ chức tranh cử người đứng đầu kế tiếp hay không.

Mà cư dân mạng ngoài khu bảy thì tập trung phân tích tác phẩm của Tịch Tiện Thanh——Có người thấy sốc vì hình ảnh thủy ngân chảy xuống cúp, có người bận tâm tác phẩm đã mất đi màu sắc này có còn đem đi đánh giá được nữa không; và nhiều người qua đường quan tâm đến chiếc cúp to tướng đã đổi màu: Chẳng lẽ thật sự không thể vớt vát được gì sao?

Tin tức Tần Duy Sinh bị tạm giam để điều tra vẫn chưa được lan truyền rộng rãi. Thứ nhất là bởi vì Chúc Minh không muốn bất cứ ai, nhất là Chúc Doanh Doanh biết mọi chuyện; mặc khác, đại học K cũng đang cố phủi sạch liên can đến chuyện này, cố đè ép sức ảnh hưởng của dư luận xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!