Chương 13: Phục hồi chức năng

Một tuần sau, Diệp Lộ mang bản thỏa thuận hoàn chỉnh cuối cùng.

Hai người không có dự định tổ chức lễ quá phức tạp và trang trọng, đi đăng ký thôi đã là kết hôn. Tịch Tiện Thanh xem xét bản thỏa thuận đã được chỉnh sửa lần cuối một lần, gửi cho Chúc Minh.

Tuy nhiên, Chúc Minh không trả lời ngay.

Dẫu sao cũng chẳng phải một cặp đôi thực sự, ai cũng có sự nghiệp của riêng mình. Tịch Tiện Thanh chuẩn bị đến khu hai để hảo hạch, Chúc Minh bên kia cũng có công việc livestream của bản thân.

Ngoại trừ việc hằng ngày Tịch Tiện Thanh sẽ đều đặn gửi mấy tấm ảnh chụp Nước Rửa Chén cho Chúc Minh trước khi ngủ, đôi lúc Chúc Minh sẽ báo cáo tiến độ nghiên cứu chế thuốc của mình ra thì hai người không trò chuyện thêm gì nữa.

Giống như đã nêu trong thỏa thuận, tôn trọng nhau như khách, không can thiệp vào chuyện của đối phương. Tịch Tiện Thanh khá hài lòng với điều này.

Anh không cần phải trả lời ngay lập tức, nhưng không ngờ Chúc Minh lại trả lời chậm đến thế.

Sau khi bàn bạc chi tiết với thợ thủ công về các quy trình đổ khuôn, Tịch Tiện Thanh mở điện thoại lên lần nữa, phát hiện trên màn hình hiển thị một cuộc gọi nhỡ ngoài ý muốn.

"Là Tiện Thanh à?"

Cuộc gọi được kết nối, là giọng nói của Chúc Doanh Doanh truyền đến từ đầu bên kia, mang theo chút ngại ngùng và do dự: "Có chuyện này, không biết liệu có thể nhờ con giúp một tay hay không?"

Tịch Tiện Thanh khựng người: "Ngài nói đi ạ."

"Dì mong con có thể đi phục hồi chức năng với Chúc Minh một lần."

Chúc Doanh Doanh thở dài: "Thứ nhất là vì sau khi kết hôn, việc này sẽ trở thành một phần trong cuộc sống của hai đứa; thứ hai là vì trước nay thằng bé không cho dì đi theo, cho nên dì nghi ngờ nó không chịu phục hồi chức năng đàng hoàng."

"Cho nên trước hết con đừng nói cho nó biết, lén đi kiểm tra thử giúp dì xem nó có chịu ngoan ngoãn trị liệu theo lời bác sĩ hay không, được chứ?"

Nếu đây là đề nghị mà Chúc Minh đưa ra thì Tịch Tiện Thanh sẽ thẳng thừng từ chối, bởi vì đây không viết trong bản thỏa thuận giữa bọn họ, cậu không có bất cứ nghĩa vụ gì phải làm.

Nhưng vấn đề là, đây là yêu cầu do Chúc Doanh Doanh đưa ra——trong mắt người dì út quá đỗi nhiệt tình này, mình và Chúc Minh đang trong tình yêu cuồng nhiệt, cũng là vị hôn phu sắp bước vào một cuộc hôn nhân.

Dù cho Tịch Tiện Thanh có muốn từ chối, cũng không thể nào cương quyết nói ra ngay lúc này.

Vậy là, hai giờ chiều giờ địa phương, Tịch Tiện Thanh xuất hiện tại bệnh viện phục hồi chức năng tư nhân ở khu bảy.

Cô y tá ngồi sau quầy tiếp nhận đang hát ngâm nga, sắp xếp lại từng cuốn sổ tay hướng dẫn sử dụng xe lăn trên kệ. Vừa ngoảnh đầu lại thì trông thấy một chàng trai khôi ngô đứng trước bàn.

Đôi mắt sâu hút hồn, vai rộng chân dài, cậu mặc chiếc áo gió được cắt may khéo léo, đứng thẳng tắp giữa hành lang. Trông cậu không giống người đến thăm bệnh mà càng giống một nghệ sĩ vừa rời khỏi phim trường đi lạc đến đây.

Cậu hỏi: "Xin hỏi có bệnh nhân nào tên là Chúc Minh ngồi xe lăn hay không?"

Giọng nói trầm thấp mang nét lạnh lùng, cao ngạo nhưng ngữ điệu lại điềm tĩnh, lịch sự.

Trái tim cô ý tá hẫng một nhịp, nhưng vừa nghe xong câu hỏi của cậu lại bật cười: "Tôi là người mới, nên vẫn chưa nhớ hết toàn bộ tên của các bệnh nhân. Nhưng thưa ngài, bệnh nhân ở trung tâm phục hồi chức năng của chúng tôi chẳng mấy ai không ngồi xe lăn đâu."

Tịch Tiện Thanh miêu tả cụ thể hơn: "Là một bệnh nhân nam, anh ấy… lúc nào cũng cười."

Cô y tá cố gắng hồi tưởng: "Ừm, hình như có chút ấn tượng. Có phải nhỏ nhắn, nước da trắng, nhất là có đôi mắt dịu dàng rất đẹp hay không?"

Tịch Tiện Thanh chợt cảm thấy vi diệu đối với những tính từ mà cô hình dung, nhưng cuối cùng vẫn ậm ừ đồng thuận: "Vâng, tinh thần thể của anh ấy là một chú cáo trắng."

"À, tôi biết đấy!" Một cô y tá khác thò đầu ra khỏi phòng, cười hí hí tiếp lời, "Anh đến tìm anh Tiểu Chúc đúng không?"

"Đúng là hôm nay anh ấy có đến, nếu tôi nhớ không nhầm thì đang hít thở không khí cạnh bờ hồ nhân tạo."

Anh Tiểu Chúc.

Trên quãng đường ngắn ngủi hướng đến hồ nhân tạo phía sau bệnh viện tư nhân này, Tịch Tiện Thanh bình tĩnh nhẩm lại ba chữ này trong lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!