Chương 12: Tin kết hôn

Một tuần sau khi ký thỏa thuận kết hôn, Chúc Minh quyết định công khai tin mình đã kết hôn.

Vòng quan hệ của Chúc Minh rất đơn giản, chủ yếu chia thành hai loại: Chúc Doanh Doanh và fans của anh.

Chúc Doanh Doanh bên này đã giải quyết xong xuôi bằng một bữa cơm, bên Chúc Minh cũng không có gì dài dòng, khi đang livestream tiết lộ với fans về tin kết hôn một cách qua loa.

"Đừng hỏi nữa. Người khu sáu, nhà thiết kế trang sức, nhỏ tuổi hơn tôi. Những chuyện khác không tiết lộ thêm."

Sắp xếp xong hồ sơ bệnh án trên bàn, Chúc Minh thấy khát nước, tùy tiện phất tay: "Với cả, có lẽ sau này tôi có thể tổ chức vài buổi khám trực tiếp. Không còn chuyện gì để nói nữa, hôm nay off trước đây."

Anh vội đi lấy nước uống nên nhanh chóng tắt livestream.

Hoàn toàn không để ý đến làn đạn chạy đầy một loạt dấu chấm hỏi và những bình luận như "Chẳng phải nhà thiết kế trang sức còn trẻ, có tiếng ở khu sáu chỉ có vài người thôi sao?" "Liệu có phải là người mà tôi đang nghĩ tới không?".

Đến phòng bếp bưng một dĩa trái cây trở lại, Chúc Minh trông thấy Chu Chúc đang cầm điện thoại, ngập ngừng muốn nói: "Anh Chúc, anh và Tịch Tiện Thanh đang nằm trên hot search."

Chúc Minh đang gặm dưa hấu: "… Hả?"

Năm phút sau, Chúc Minh buông điện thoại, bực dọc nói: "Kỳ lạ, anh có nói tên ra đâu? Sao bọn họ đoán ra được chứ?"

"Thứ nhất, pha bế công chúa của hai người trong bữa tiệc sinh nhật lần trước đã truyền ra rất nhiều tin đồn."

Chu Chúc hận không thể rèn sắt thành thép: "Tiếp đến, mức độ thảo luận về Tịch Tiện Thanh nhiều thế nào thì em không nói nữa. Nếu anh ta mà bước chân vào giới giải trí thì sẽ là sự tồn tại phong ba bão táp. Vả lại, mấy thông tin mà anh tiết lộ quá dễ giải mã."

"Cuối cùng, mong anh Chúc nhìn nhận lại độ nổi tiếng của bản thân."

Chu Chúc nói lời sâu cay, chú hoẵng phía sau cũng lắc đầu theo nhịp: "Anh có biết mỗi ngày em tốn bao nhiêu thời gian để xử lý đống tin nhắn riêng gửi cho anh không? Anh có biết em phải từ chối bao nhiêu lời mời từ các công ty giải trí thay anh không?!"

Chúc Minh bị dọa hú vía thật.

Thực ra anh chỉ muốn thông báo cho các fans, nhưng anh đã đánh giá quá thấp lượng fans của chính mình và mức độ nổi tiếng của Tịch Tiện Thanh, cũng không ngờ tốc độ lan truyền của mạng xã hội lại nhanh như vậy.

Anh có hơi lo sẽ gây ảnh hưởng gì đó đến Tịch Tiện Thanh, do dự một chốc, vẫn quyết định gửi tin nhắn: "Xin lỗi, không ngờ sự tình lại phát triển thành thế này, có gây phiền phức gì cho cậu không?"

Một lát sau, Tịch Tiện Thanh trả lời: "Không sao."

Chúc Minh không nghĩ rằng cậu thật sự không sao.

Nhưng hai người vốn chỉ là quan hệ hợp tác thông qua một bản thỏa thuận, chẳng phải một cặp đôi thật sự, nếu Tịch Tiện Thanh nói không sao thì Chúc Minh cũng đành dừng ở đó, không cần phải truy hỏi theo đòi lời nói thật.

Đúng là Tịch Tiện Thanh không ổn thật.

Hot search này xuất hiện quá đột ngột, đúng lúc đó Tịch Tiền Thanh đang thay quần áo để dự tiệc tối.

Diệp Lộ đặt điện thoại xuống, hơi lo lắng hỏi, "Bữa tiệc gia đình tối nay, hay cứ nói với ông cụ là con đang bận bịu để chuẩn bị đánh giá, tạm thời chúng ta tránh xa rắc rối trước đã?"

Tịch Tiện Thanh liếc nhìn màn hình điện thoại, dời tầm mắt đi: "Không cần."

"Sớm muộn gì cũng biết," Cậu cụp mắt, nới lỏng dây đồng hồ đeo tay, "So với việc con chủ động khơi chuyện thì thà để tiếng gió lọt ra trước, biết đâu lại có người loạn trận tuyến trước đấy."

Diệp Lộ ngẫm nghĩ lại, ngay sau đó không nhịn được cười nói: "E là chú ba bên kia đã bồn chồn lo sợ từ lâu, đã bắt đầu nghĩ tối nay sẽ làm khó con như thế nào rồi."

Hôm nay là ngày Xuân Hoa của khu sáu, tức là thời điểm cuối xuân đầu hạ, khi hoa cỏ tươi tốt, đầy sức sống nhất. Tuy chỉ là một ngày lễ nhỏ trong năm nhưng cũng mang ý nghĩa đoàn viên sum vầy. Theo truyền thống của nhà họ Tịch thì phải tụ họp lại ăn một bữa cơm.

Nhà họ Tịch đông thành viên, nơi tổ chức tiệc gia đình rộng lớn, thường phải bao trọn để tổ chức nhằm đảm bảo sự yên tĩnh.

Thế nhưng, Tịch Tiện Thanh vừa mới bước xuống xe trước cửa nhà hàng đã nghe thấy tiếng khóc chói tai của trẻ con truyền đến từ một góc.

Lia mắt qua nhìn, cậu trông thấy một người phụ nữ ăn vận lộng lẫy đang xách tai một cô bé: "Sao con không nhớ nổi một câu chúc mừng ngắn ngủn vậy hả? Lắp ba lắp bắp, lát nữa làm sao nói cho ông cố con nghe được?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!