Chương 8: (Vô Đề)

Chồng sắp cưới tiến đến, đưa cho tôi một ly trà sữa:

"Em mệt rồi phải không, đây là trà sữa em thích nhất này. Để anh đưa em về nhé."

Đồng nghiệp liếc nhìn chồng sắp cưới, cố ý nói to với tôi:

"Đây chẳng phải là anh chàng keo kiệt kia à?"

Tôi cười nhạt, kéo tay đồng nghiệp đi thẳng:

"Chính hắn đấy, còn định tính kế tiền của người khác nữa cơ!"

Đồng nghiệp quay đầu lại, quan sát chồng sắp cưới từ trên xuống dưới, rồi nói với vẻ mặt khinh bỉ:

"Yêu phải loại người này, đúng là vết nhơ trong đời mà."

Chồng sắp cưới bị đồng nghiệp tôi làm cho mất mặt, nhưng anh ta vẫn cố chấp tiến lại gần tôi.

"Tiểu Vân, anh nghĩ chúng ta nên ngồi xuống nói chuyện."

Tôi lắc đầu, nói với vẻ khinh thường:

"Tôi thấy chẳng có gì để nói cả."

Chồng sắp cưới chặn tôi lại, cúi đầu nói:

"Tiểu Vân, chuyện này đúng là nhà anh sai, anh xin lỗi em. Nhưng em cũng nên cho anh một cơ hội chứ."

Tôi chỉ vào anh ta với vẻ khó tin, nói với đồng nghiệp:

"Sao lại có người trơ trẽn đến mức yêu cầu người khác quay lại chịu khổ chứ?"

Chồng sắp cưới hoàn toàn hết cách, chỉ còn biết cầu xin:

"Tiểu Vân, anh xin em đấy, coi như tình nghĩa chín năm của chúng ta, em cho anh thêm một cơ hội nữa được không!"

Tôi hừ lạnh một tiếng:

"Chín năm tình nghĩa mà anh còn suýt chút nữa lừa tôi đấy thôi?"

Không đợi anh ta trả lời, tôi kéo đồng nghiệp rời đi.

Vừa đến cửa nhà, tôi đã thấy bác cả đang xin lỗi bố mẹ tôi.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Tôi tiến đến trước mặt họ, liếc xéo bác cả một cái:

"Chà chà! Đây chẳng phải là mụ già đáng ghét đó sao?"

Bác cả lúc này cũng không dám cãi lại, chỉ biết nhún nhường:

"Tiểu Vân à, vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường làm lành, có gì to tát đâu cháu, cứ coi như bác lỡ lời nói bậy, về nhà đi con!"

Tôi nhìn mẹ, giả vờ ngơ ngác hỏi:

"Mẹ ơi, con kết hôn rồi sao? Sao con không biết nhỉ?"

Mẹ tôi cười giơ ngón cái với tôi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!