Chương 6: (Vô Đề)

Tôi lập tức nhận ra, những lời bà nói trước đó chỉ là muốn tôi ngoan ngoãn ở nhà, để mặc họ muốn làm gì thì làm, nhưng tôi không dễ bị qua mặt như vậy.

Tôi vuốt tóc, đáp:

"Con không đồng ý, công việc của con đang tốt, tại sao con phải nghỉ?"

Mẹ chồng lại bắt đầu khoa tay múa chân, giống như một con khỉ đang diễn trò:

"Công việc của con phải ra ngoài suốt ngày, làm sao có thể chăm sóc con cái được?"

Tôi đưa tay ra cãi lại, chỉ thẳng vào mặt bà nói:

"Nếu con chăm sóc không tốt thì mẹ chăm sóc. Dù sao mẹ cũng chăm sóc được chồng con, thì chăm thêm một đứa nhỏ có là gì?"

Mẹ chồng bị tôi chọc tức đến mức nhảy dựng lên, bỏ vào bếp, vừa làm việc vừa lầm bầm chửi rủa.

Chồng tôi thở dài, quay người vào nhà vệ sinh rửa mặt.

Tôi nhún vai, về phòng dọn dẹp đồ đạc.

Bỗng nhiên, điện thoại của chồng tôi sáng lên.

Tôi liếc nhìn, rồi gọi vọng vào nhà vệ sinh:

"Anh yêu, có tin nhắn này."

Tiếng nước xả bồn cầu át đi giọng nói của tôi.

Sợ có việc gấp, tôi liền mở khóa điện thoại của anh ấy.

Không ngờ, đó lại là tin nhắn của mẹ chồng.

"Tiểu Vân cứng đầu quá, sau này chắc chắn nó sẽ làm loạn lên cho mà xem. Con trai à! Con bảo với nó là con muốn khởi nghiệp, lấy lại tiền sính lễ trước. Để xem nó không còn chỗ dựa thì còn cứng đầu được nữa không?"

Hóa ra, mỗi lần mẹ chồng tỏ vẻ nhẫn nhịn đều là giả tạo, thực chất là muốn sau khi kết hôn có thể kiểm soát tôi.

Tôi cầm điện thoại lên, vừa chụp ảnh màn hình vừa quay video lại.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Sau khi lấy đủ bằng chứng, tôi để điện thoại về chỗ cũ, không để chồng tôi phát hiện.

Tôi đã biết rõ thái độ của mẹ chồng, giờ tôi muốn thử chồng tôi xem anh ta có thật lòng với tôi không.

Chồng tôi tắm xong đi ra, tôi vẫn đang nghịch điện thoại.

Anh ta đọc tin nhắn xong, trên mặt lộ rõ vẻ khó xử.

Bề ngoài tôi tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng đã nổi sóng.

Chồng tôi vừa lau nước trên tóc, vừa từ từ tiến lại gần tôi:

"Tiểu Vân, anh muốn bàn với em một chuyện. Em xem, bây giờ tiền sính lễ của em cũng chỉ để đấy, con cái thì chưa có, em cũng chẳng dùng đến, hay là đưa cho anh để anh khởi nghiệp."

Tôi quay đầu nhìn chồng, ánh mắt lạnh dần đi.

Chín năm tình cảm cũng không bằng lợi ích, người mình yêu chín năm nói lừa là lừa ngay được.

Tôi đặt điện thoại xuống, hít sâu một hơi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!