Chương 110: Du Lịch

Hai người ở lại một hồi đang thu dọn đồ chuẩn bị trở về thì một người phụ nữ cùng với con gái của cô ấy mở cửa đi vào nhìn về phía Thiên An rồi đi đến ôm cô vào lòng:

"con không sao chứ? Mẹ nghe Vũ bảo con đang ở bệnh viện liền đi đến đây"

Sau hôm sinh nhật của Phong Thần Vũ , hai người đã tổ chức một buổi đính hôn nhỏ chỉ mời bạn bè và gia đình đến dự.

Bà Phong cực kỳ vui đã đính hôn thì nhất định hai đứa sẽ cưới, cưới rồi thì bà chắc chắn sẽ có cháu để bế nên bà Phong thường xuyên gửi đồ bồi bổ cho cô , tuy ở nhà của con trai cũng rất nhiều nhưng bà cứ mặc kệ liên tục gửi đồ đến

- con không sao ạ!! Thiên An mỉm cười nắm lấy tay bà Phong , Thanh Thanh cầm giỏ hoa quả mang đi rửa rồi ngồi xuống ghế gọt táo cho cô

-

"chị!! Chị đừng lo lắng! em sẽ giải quyết mọi chuyện ổn thỏa!! em sẽ không để chị bị thiệt thòi đâu" Thanh Thanh ngẩng lên nhìn Thiên An với ánh mắt kiên định , Thiên An thắc mắc hỏi lại cô ấy:

"giải quyết chuyện gì?"

Bà Phong liền đi đến chặn miệng con gái lại ,.

mỉm cười nhìn cô:

"à! chuyện đi du lịch ấy mà! Vũ chưa nói với con nhà mình sẽ đi du lịch sao? Ôi! thằng bé này! để về mẹ bảo nó"

Thiên An nghe xong khẽ gật đầu rồi nhìn về phía Emma cùng hai người kia , Ire ho nhẹ một tiếng rồi nói:

"cháu xin phép ra về ạ"

Bà Phong mỉm cười rồi gật đầu với hai cô gái , Ire lập tức kéo Ami rời khỏi phòng.

Ami vẫn quay đầu nhìn về phía Thiên An đi ra khỏi phòng liền nói:

"thật ngưỡng mộ cô ấy!!"

Ire cười nhạt rồi nói:

"chồng cậu nghe xong sẽ tức đấy"

Ami mỉm cười rồi bước theo Ire rời khỏi bệnh viện.

Bà Phong cùng Thanh Thanh ở lại không lâu liền rời đi để lại Emma cùng với Thiên An , cô từ từ đứng dậy rời khỏi giường chưa đi được vài bước Emma đã nhảy đến chỗ Thiên An đó cô đi vào bên trong nhà vệ sinh

-

"em có thể tự đi mà!! Không sao đâu"

Emma vẫn tiếp tục đỡ cô đi về hướng của nhà vệ sinh , buổi chiều hôm đó Phong Thần Vũ đưa cô xuất viện rời khỏi đây để đưa cô quay trở về nhà tiện có người chăm sóc và bảo vệ hơn.

Emma cũng không ở lại bệnh viện lâu chỉ vài tiếng sau cô ấy cũng xuất viện trở về nhà

-

"Vũ! sao em có cảm giác anh đang giấu em điều gì đó" Thiên An ngẩng lên nhìn thẳng vào mắt Phong Thần Vũ , anh cúi xuống mỉm cười nhìn cô rồi đưa tay gõ lên trán Thiên An :

"anh giấu em cái gì nào?"

-

"! anh không giấu gì em đúng chứ? hừm! em có cảm giác mọi người đang giấu diếm gì đó mà không cho em biết" Thiên An quay đi bày ra bộ mặt suy tư nói.

Phong Thần Vũ mỉm cười, bởi anh đã bảo với bà Phong không nhắc đến chuyện Liên gia trước mặt cô sợ doạ cô lo lắng cũng không tốt

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!