Chương 10: (Vô Đề)

Ta nhanh chóng lên tiếng trước:

"Lệ phi nương nương cảm thấy thần thiếp liên tiếp được triệu hạnh là không thỏa đáng, nên muốn thay mặt hoàng hậu nương nương để dạy bảo thần thiếp."

Kiếp trước làm khốc lại, ta đã tổng kết ra một kinh nghiệm quý báu:

Miệng phải nhanh, đặc biệt là khi muốn đổ tội cho kẻ khác. Chỉ cần gán tội danh lên đầu đối phương trước, thì ta đã thắng.

Một khi đối phương bắt đầu tự biện hộ, thì nàng ta sẽ rơi vào thế bị động.

Ta đã từng đứng ngay trên triều đình, liệt kê tám mươi tám điều tội trạng, khiến lão thái sư phun m.á. u tại chỗ mà chết.

Quách Lệ phi lập tức quỳ xuống, giọng nói run rẩy:

Hồng Trần Vô Định

"Hoàng thượng! Hoàng thượng! Thần thiếp không có, thần thiếp không có!"

Tần Duệ liếc nhìn Hạ Cẩm Bình.

Nàng ta đúng là một người thú vị.

"Bệ hạ, thần thiếp đau đầu quá…"

Nói rồi, Hạ Cẩm Bình lảo đảo như sắp ngã.

Sắc mặt Quách Lệ phi trắng bệch, trắng đến thê thảm.

Mỗi lần nàng ta ở phía dưới làm trò, Hạ Cẩm Bình đều án binh bất động, cứ như thật sự là một hoàng hậu hữu danh vô thực.

Nữ quan bên cạnh hoàng hậu vội bước lên đỡ nàng lui về nghỉ.

Tần Duệ không thể cản.

Hắn chỉ lạnh lùng liếc nhìn Quách Lệ phi:

"Ngươi hầu hạ trẫm đã lâu, thế mà vẫn chẳng biết chừng mực."

Rồi hắn lại quay sang ta:

"Hiền phi cho rằng, trẫm nên xử trí Lệ phi thế nào?"

Ta biết, thông thường đến nước này, các phi tần sẽ quỳ xuống cầu xin cho Quách Lệ phi, tỏ vẻ hiền lương đại độ.

Như vậy, hoàng thượng sẽ có cớ để tha, đồng thời ca ngợi ta rộng lượng, còn có thể mượn cơ hội mà ngủ lại thêm vài đêm, tránh để người ngoài dị nghị rằng ta được sủng ái quá mức.

Nhưng ta không muốn làm vậy.

"Bệ hạ, Lệ phi nương nương đố kỵ, phạm phải đại kỵ trong cung. Nương nương xem hoàng hậu như hư không, còn náo loạn không ngừng, lại có ý ly gián thần thiếp và Từ Chiêu nghi.

Thần thiếp cho rằng, Lệ phi nương nương nên tháo trâm, đi chân trần hồi cung, lấy đó làm hình phạt vì đã thất nghi trước mặt hoàng hậu.Dẫu sao, Lệ phi nương nương địa vị cao, không tiện tùy ý trách phạt. Không bằng đóng cửa sám hối một tháng, chép một bản Nữ tắc để răn mình.

"Quách Lệ phi trợn to mắt."Thần thiếp, thần thiếp…

"Tần Duệ dứt khoát phất tay:"Cứ làm theo lời Hiền phi. Người đâu, tháo trâm, cởi giày của Lệ phi!"

Mái tóc dài của Quách Lệ phi lập tức rũ xuống tán loạn phủ vai.

Đôi chân trần của nàng ta trắng như ngọc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!