Chương 20: Ban lục ly kỳ thượng hạ

Edit: Mimi

Beta: Chi

*****

Lục Ly dừng một chút, nói: Được.

Tạ Kiến Vi sáng bừng con mắt, kéo tay hắn, bảo:

"Phòng tắm trên lầu ba rất rộng, chúng ta cùng…"

Không để đối phương nói hết lời, Lục Ly đã uyển chuyển từ chối:

"Anh tắm ở lầu một là được rồi."

Tạ Kiến Vi lập tức lộ ra vẻ mặt tràn trề thất vọng:

"Cùng tắm không tốt sao?"

Lục Ly đáp: Không tốt.

Tạ Kiến Vi: …

Lục Ly xoa nhẹ đầu người kia:

"Nghe lời, tắm xong còn đi ăn cơm, buổi tối phải ngủ sớm."

Tạ Kiến Vi nghe hiểu ý tứ trong lời nói của đối phương: Anh phải về à?

Lục Ly đáp lời: Ừ, cũng muộn rồi.

Tạ Kiến Vi mím môi, thất vọng trong mắt càng thêm nồng đậm, hiển nhiên rất không nỡ để hắn rời đi.

Lục Ly vờ như không phát hiện, mở miệng trấn an:

"Có chỗ nào không thoải mái thì gọi cho anh."

Nói xong, hắn xoay người rời đi, Tạ Kiến Vi lập tức giữ chặt tay áo hắn, giọng nói run run: Bác sỹ Lục.

Lục Ly nhìn đối phương: Hửm?

Tạ Kiến Vi chỉ chỉ ngực mình:

"Chỗ này của em không thoải mái."

Lục Ly giật mình.

Tạ Kiến Vi ngẩng đầu nhìn hắn:

"Rất đau, rất đau… anh có thể đừng đi không?"

Ngực Lục Ly phập phồng trong chốc lát, song giọng nói vẫn cứ bình ổn như thường: Đây là nhà của em.

Tạ Kiến Vi không đáp, chỉ nhìn chằm chằm vào hắn.

Lục Ly không biết mình đã buông tay đối phương như thế nào, chỉ nói:

"Anh không phải người nhà em."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!