"Cháu sẽ cưới cậu ấy."
Nửa sau lễ trao giải bắt đầu, Hứa Tịch Ngôn không vì địa vị của mình mà rời khỏi hội trường, cô quay lại chỗ ngồi, chăm chú nhìn lên sân khấu, vỗ tay chúc mừng từng hiệu chỉnh viên đạt thành tích trong năm nay.
Trần Hi cầm một chiếc áo vest lặng lẽ đi đến bên cô, có lẽ muốn nói các cảnh cần quay đã quay xong, trời thu se lạnh, nên hỏi cô có định khoác thêm áo không.
Cô khẽ lắc đầu, Trần Hi lại cầm áo rời đi.
Văn Nhiễm nhìn bóng nghiêng của cô. Tóc cô quá dày, búi cao, giống như một đám mây bồng bềnh, một chiếc trâm cài không giữ được hết, hai lọn rơi xuống cổ, nhưng chẳng hề lộn xộn, ngược lại còn mang theo một sức quyến rũ sống động.
Tóc cọ nhẹ vào cổ cô, hơi ngứa, cô giơ tay khẽ hất qua vai.
Giống như khi nãy cô đứng một mình trong vườn, lá phong đỏ rơi xuống vai, cô cũng hất đi như thế.
Rồi cô lấy điện thoại ra, cúi đầu, ngón tay gõ vài cái trên màn hình.
Điện thoại trong túi xách của Văn Nhiễm rung lên.
Lấy ra xem, là tin nhắn của Hứa Tịch Ngôn gửi đến: [A Nhiễm.]
Văn Nhiễm: [Sao vậy?]
Hứa Tịch Ngôn: [A Nhiễm A Nhiễm A Nhiễm.]
Thì ra chẳng có chuyện gì cả.
Văn Nhiễm khẽ bật cười.
Nàng cũng cúi đầu nhắn lại: [Hứa Tịch Ngôn.]
Hứa Tịch Ngôn: [?]
Văn Nhiễm: [Hứa Tịch Ngôn Hứa Tịch Ngôn Hứa Tịch Ngôn.]
Hứa Tịch Ngôn cầm điện thoại, khẽ cong môi. Tiếng xì xào dần truyền từ hàng ghế đầu đến chỗ Văn Nhiễm: "Hứa Tịch Ngôn đang nhắn tin với ai vậy?"
"Sao thấy cô ấy giống như đang cười vậy?"
"Ai có thể khiến Hứa Tịch Ngôn cười? Người đó chắc phải lợi hại lắm?"
Văn Nhiễm nắm chặt điện thoại, vai lưng hơi căng lên.
Chiếc điện thoại trong tay vẫn rung nhè nhẹ, tần suất rung động y hệt nhịp tim.
Hứa Tịch Ngôn lại gửi một tin nữa: [Khi lễ trao giải kết thúc, đến phòng nghỉ của mình được không?]
******
Lễ trao giải kết thúc, Văn Nhiễm đi tới phòng nghỉ của Hứa Tịch Ngôn.
Nghe thấy có người đang nói chuyện bên trong, dường như Hứa Tịch Ngôn đang trò chuyện với một tiền bối trong giới dương cầm.
Mặc lễ phục hơi bất tiện, Văn Nhiễm bèn đi thay đồ trước, giao bộ lễ phục cho nhân viên được cửa hàng phục trang cử đến hội trường, sau đó quay lại trước cửa phòng nghỉ của Hứa Tịch Ngôn.
Nghe thấy giọng Trần Hi vọng ra từ bên trong: "Hôm nay không sắp xếp phỏng vấn, chị Ngôn Ngôn không nhận phỏng vấn."
"Chúng tôi chỉ muốn hỏi cảm nhận của cô Hứa về lễ trao giải hôm nay, và vì sao cô ấy lại chọn lễ phục của hãng N."
Từ sau giải thưởng lớn lần trước, độ nổi tiếng của Hứa Tịch Ngôn lại tăng cao.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!