Chương 41: Không Muốn

Edit: Wattpad | @llllMeiMeillll

Lộc Hành Ngâm đi khá sớm vì cậu không ngủ vào ban đêm.

Cổng trường Trung học số 7 Thanh Mặc mở ra lúc 5 giờ sáng hàng ngày, cậu đến lúc 4 giờ 30.

Trong lúc chờ đợi, cậu ăn sáng ở quầy hàng mà lần trước Cố Phóng Vi đã đưa cậu đi ăn mì.

Vẫn còn sớm, ông chủ vẫn đang ngáp dài, bát mì bưng lên mới nhận ra cậu: "Em không phải là em trai của Tiều Cố sao, Tiều Cố đẹp trai, em cũng đẹp trai, hôm nay em là người đầu tiên đến đây, có thể ăn mì nước đầu, may mắn nha! "

Quán mì sử dụng một cái thùng inox cố định để nấu mì, nước trong đó không ngừng sôi, càng sôi càng đục.

Chỉ có điều bát mì đầu tiên có nước dùng trong nhất nên được gọi là "Mì nước đầu", ở thành phố Đông Đồng có một câu nói, ở đây cũng có câu nói này, người ta nói người nào dậy sớm ăn mì nước đầu thì hôm đó sẽ gặp nhiều may mắn.

Sợi mì thơm ngào ngạt được ngâm trong nước súp đậm đà, sợi mì và dấm rong biển nằm trên đĩa lạnh khiến ngón trỏ người ta động đậy.

Lộc Hành Ngâm đảo mắt nói: "Cảm ơn ông chủ."

Ngoài học sinh bán trú, người dân gần đó và giáo viên thỉnh thoảng thường ăn ở đây.

Sau khi Lộc Hành Ngâm ăn xong, một người đàn ông bước vào và yêu cầu mang đi bánh bao hấp và sữa đậu nành, khi ông ta đi ra ngoài, tình cờ đi cùng Lộc Hành Ngâm, nhận ra cậu: "Này, em là Lộc Hành Ngâm ban 27 lớp 11?

Lộc Hành Ngâm ngẩng đầu lên, giáo viên mỉm cười và tự giới thiệu: "Thầy là Lý Cố, giáo viên toán ban 1."

Mùa đông nên mặc rất dày, nên Lộc Hành Ngâm một lúc sau mới nhận ra ông, nhẹ nhàng nói: "Chào thầy ạ"

Kể từ khi kỳ thi tháng trước đạt 143 điểm, Lộc Hành Ngâm đã trở nên nổi tiếng trong tổ khối —— ít nhất là trong tổ toán.

Lý Cố có ấn tượng sâu sắc với cậu, thậm chí cả cô Khang Mân và những người khác ở lớp bên cạnh cũng có thái độ khác với cậu, mỗi khi nghe Tống Lê khoe khoang, họ đôi khi cảm thấy hơi chua —— Tống Lê thật sự rất đáng giận.

Mặc dù lớp nào cũng không thiếu học sinh giỏi toán, nhưng những học sinh thông minh, khiêm tốn và kính trọng thầy cô như Lộc Hành Ngâm thì đơn giản là học sinh được thầy cô yêu thích nhất!

Lý Cố nói: "Xe của thầy đậu ở bên ngoài, em lên xe đi, thầy đưa em vào trường.

Đúng rồi, em làm sao ở bên ngoài vậy, thầy nhớ tới em không phải học sinh ngoại trú mà?"

Lộc Hành Ngâm sắc mặt không thay đổi nói: "Em bị ốm, nên em xin phép cô Tạ để đi tiêm ngoài trường, vừa mới quay lại."

"Thì ra là thế."

Cổng trường Thanh Mặc vẫn còn cách tòa nhà giảng dạy lớp 12 khoảng mười phút, Lộc Hành Ngâm cảm ơn rồi lên yên sau xe.

Sau khi lái xe được nửa phút, Lý Cố đón một học sinh ban 1 ở ngoại trú ở ven đường, đưa vào trường.

Lý Cố nhìn đường đi, đột nhiên cười hỏi Lộc Hành Ngâm: "Em không đăng ký môn toán ở lớp nâng cao à? Thầy còn tưởng em định đăng ký môn toán.

Sao em lại chạy đến chỗ thầy Trần vậy? Nếu là bởi vì chuyện lần trước, thì thầy cô xin lỗi em trước."

Ông đang nói đùa, Lộc Hành Ngâm có chút ngượng ngùng: "Không phải, là bởi vì em không đủ tinh lực, muốn bù đắp nội dung bài trước kia, nên em chỉ chọn một môn."

"Đối với học sinh bình thường thì hơi khó." Lý Cố nói, "Ngày càng có ít học sinh chăm chỉ đến lớp.

Thầy không biết cuối cùng sẽ còn lại bao nhiêu người.

Hôm nay tất cả các tiết học nâng cao đều tạm thời nghỉ, trước tiên thầy nói cho các em biết, hôm nay tiết tự học sớm các em không cần đi, trong lúc chạy thể dục sẽ phát thông báo mới."

Một lớp nữ sinh hàng sau cũng là một học sinh lớp nâng cao hỏi: "Là thầy cô xin nghỉ sao ạ?"

"Không, là cho cả khối, nghe một ngày thôi." Xe vận chuyển từ nhà ăn phía trước chặn lại, còn có một vài học sinh đi qua làn đường bên ngoài, Lý Cố kiên nhẫn giảm tốc độ xe và nói: "Lớp học trong trường mấy thầy cô sẽ báo với phụ huynh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!