Edit: Wattpad | @llllMeiMeillll
Ngoại trừ Lộc Hành Ngâm, các học sinh khác trong lớp cũng làm như vậy.
Sự xuất hiện của Tạ Điềm đã mở ra một bầu không khí mới trong ban 27, và cho họ một lý do để học tập chăm chỉ: thời học sinh không cần lý do để học, đây là điều đúng đắng không cần nghi ngờ nhất.
Trong buổi tập thể dục của tiết thứ hai vào buổi sáng, chủ nhiệm lớp thông báo mở lớp nâng cao bằng loa phóng thanh.
Lộc Hành Ngâm không cần chạy thể dục, cậu đang cầm một cuốn sách sinh học ngồi ở bên cạnh đường biên, lúc chạy ngang, tầm mắt từ bốn phương tứ hướng lia tới.
Khác với "Hạn chế đăng ký 200 hạng đầu tiên" của Trần Xung, tổ phụ trách dạy học sau khi suy nghĩ đã thay đổi một chút và chỉ nói: "Khuyến nghị 200 học sinh đăng ký đầu tiên để tham khảo, đồng thời cũng là không nên hy sinh nhiều thời gian trong lớp nâng cao.
Ưu tiên hàng đầu của chúng ta là kỳ thi tuyển sinh đại học! Hiểu chưa!"
Các học sinh vừa chạy vừa thở dốc và hét lên: "Đã hiểu!"
Chủ nhiệm giảng dạy đứng phía sau Lộc Hành Ngâm cách đó khôgn xa, ông thở dài: "Tôi cũng không đồng ý với lớp học này.
Tôi sợ ngay cả mười học sinh thực sự hữu ích cũng không có.
Vào thời điểm này, chúng ta nên tìm kiếm sự ổn định hơn là tiến bộ, mặc dù trường chúng ta bây giờ không thể đào tạo ra học sinh Thanh Bắc, nhưng nhất khối ít nhất cũng vào được đại học hạng nhất."
Phó chủ nhiệm nói: "Cũng không có cách nào, thầy Trần Xung và cô Khang Mân hướng dẫn.
Nếu hai người kia muốn làm thì làm đi, bọn họ đâu cần lo sau khi sửa biên chế bị điều đi đâu."
Lộc Hành Ngâm nhẹ nhàng đặt cuốn sách sinh học trong tay xuống.
Trong văn phòng tổ hóa học, cậu gõ cửa, mở cửa và bước vào.
Trần Xung tình cờ cũng ở đó.
Ông vài ngày trước cho bọn họ làm bài lớp nâng cao, Lộc Hành Ngâm làm được 95%, còn 5% thì không nghĩ ra được cách giải.
Trần Xung thấy cậu nộp bài thi, muốn sửa mấy câu, lắc đầu cười nói: "Em Lộc, hiện tại tôi không thể chấm cho em, tôi cho bài thi là để em tham khảo, làm thử một lần.
Về nghĩ thử mấy ngày đi, tuần sau cả khối nộp em hẳn nộp.
Câu nào không biết, hỏi thử các bạn học xung quanh, thảo luận cùng nhau chút— tôi hiện tại không thể chấm cho em được."
Lộc Hành Ngâm hiểu ý của ông, có hơi thất vọng, nhưng cậu vẫn nói: "Vâng, cảm ơn thầy."
Trần Xung nhân cơ hội gõ cậu: "Tiếng Anh bây giờ thế nào?"
Lộc Hành Ngâm hơi cong đầu ngón tay và khẽ trả lời: "Em đang cố gắng đọc các từ với đang học thuộc lòng sinh học những ngày này."
"Không vội, chỉ cần nổ lực lên," Trần Xung nói.
"Mới học kỳ một lớp 11 thôi."
Mạnh Tòng Chu và Thái Tĩnh cũng chăn chỉ làm bài thi trong vài ngày qua, về cơ bản, họ cảm thấy rất khó khăn.
So với Lộc Hành Ngâm đã làm được 95%, hai người thậm chí còn chưa làm được một nửa.
Họ đến gặp Lộc Hành Ngâm để dò đáp án với câu hỏi, nhưng Lộc Hành Ngâm cũng không chắc nữa.
Vì thế, họ đã tìm đến Dịch Thanh Dương giúp đỡ.
Lần trước gặp nhau trong văn phòng tổ hóa học, Dịch Thanh Dương đã trở nên quen thuộc với hai người, cậu ta thường chào hỏi khi họ gặp nhau trên đường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!