Chương 13: Thi Toán

Lộc Hành Ngâm sinh ra để thi cử.

Không ai dạy cho cậu, cậu học không thầy dạy cũng hiểu giống như đi đường tắt.

Tại thị trấn nhỏ của thành phố Đông Đồng, nhân tài địa phương đang cạn kiệt, những đứa trẻ có tiền đồ sau khi tốt nghiệp sẽ ra ngoài định cư, đánh chết cũng không chịu về, mà người vùng khác cũng xem thường cái thành phố nhỏ không có tài nguyên này, mặc kệ có người tài trợ hay giới thiệu việc làm, sống chết không chịu ở.

Theo thời gian, địa phương thiếu nhân tài, thậm chí thầy cô giáo cũng tốt xấu lẫn lộn.

Nhiều giáo viên cấp 2 của cậu học xong đại học đã quay về dạy học, thậm chí có người còn chưa có bằng cấp giáo viên, vừa tốt nghiệp xong là bị quê hương dụ dỗ đi làm giáo viên, còn bằng cấp thì sao? Vừa dạy vừa thi.

Cậu đã gặp qua giáo viên trung học cơ sở cũng chưa học, tốt nghiệp đại học cũng chưa đã bắt đầu đi dạy.

Giáo viên dạy toán giảng bài, công thức tính nửa chừng thì không biết giải thích, còn giáo viên tiếng Anh đọc theo đáp án tham khảo, đó là chuyện bình thường.

Những đứa trẻ lớn lên ở thành phố Đông Đồng không có khái niệm "biết" và "nắm rõ", tất cả những gì chúng được yêu cầu là "thuộc lòng công thức" và "học cách sử dụng".

Trong mắt Lộc Hành Ngâm, học tập là niềm vui, dùng tính hiếu thắng làm lạc thú của bản thân.

Vở kịch kiểm tra môn toán chiều nay hẳn đặc sắc.

Trong vài ngày qua, ngoài việc làm bài thi tháng, Lộc Hành Ngâm đã nghiên cứu một số bộ bài thi tuyển sinh đại học thành phố S — mà không hoàn thành môn toán cấp ba một cách có hệ thống.

Nội dung học đầu năm lớp 11 cho đến này, chỉ mới tiếp xúc phần dạo đầu của đường conic (hình nón)

- đường thẳng và đường tròn, phần này Lộc Hành Ngâm đã cố tình tìm hiểu, phải mất ít nhất 18 giờ học, là phần khó nhất trong toàn bộ chương trình phổ thông.

Theo tiến trình học này, cậu đã đặt cược với tâm lý rất dân mê cờ bạc – cậu hoàn toàn không xem lại phần nâng cao liên quan đến đường conic, mà chỉ xem qua công thức cơ bản nhất.

Cậu liền đặt cược vào kỳ thi tháng trung học số 7 Thanh Mặc, nếu khả quan, trường sẽ không cho đề nâng cao đường conic!

Còn có một điểm khiến cậu đưa ra đánh cuộc như vậy, hiện tại mới đầu năm lớp 11, còn không phải thời gian lớp 12 chạy nước rút, cuối lớp 12 sẽ khiêu chiến các loại kỳ thi liên tỉnh, địa điểm và từng phần bài thi ở mỗi tỉnh dựa theo yêu cầu của trường và khối lớp, kỳ thi tháng ở giai đoạn đầu sẽ không quá lộn xộn.

Lộc Hành Ngâm ngồi trong phòng thi, hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nhớ lại.

Tất cả kiến ​​thức và kỹ năng hiện có được của cậu được kết hợp thành một sơ đồ cây trong tâm trí, sơ đồ này phức tạp nhưng rõ ràng.

Chính trong phần này, cậu tìm thấy kiến ​​​​thức của mình về kỳ thi "toán học".

Trong bốn câu đầu tiên trong đề toán, phải làm tất cả, đó đều là câu tặng điểm.

Theo truyền thống ra đề tỉnh S, chắc chắn sẽ có.

Câu đầu, số phức liên hợp.

Câu hai, đề thực tế thuộc toán học cổ đại, thường bị học sinh phàn nàn là câu hỏi trắc nghiệm ver ngữ văn, khảo sát thực tế xác suất thống kê.

Câu ba, kiểm tra định lý nhị thức và khai triển nó, thường không khó, thường hỏi về hệ số.

Câu hỏi thứ tư, hàm phân phối, nói chung là phân phối bình thường.

Tiếng chuông báo giờ phát đề chuẩn bị vang lên, giám thị của kỳ thi này tình cờ là Trần Xung, giáo viên dạy hóa của lớp ba Ánh dương.

Khi bài thi được phát, thầy bước xuống bục và nhìn các học sinh xung quanh.

Sau khi nhìn thấy Lộc Hành Ngâm, ông nhìn cậu thêm vài lần, sau đó dừng lại không rời đi, hiển nhiên ông rất ấn tượng với học sinh này, vì vậy ông đặc biệt nhìn cậu.

Không được phép viết trước khi thông báo giờ làm bài, Lộc Hành Ngâm điền tên và lớp, nhìn xuống đề mục.

Trong bốn dạng trong đề, một dạng không tồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!