Nhậm Sinh đột nhiên chạy đến hỏi những câu như vậy, Triệu Lăng Vũ đương nhiên có thể nói sang chuyện khác trước để lừa cậu nhưng y lại không muốn lừa dối Nhậm Sinh.
Về sau đối thủ nếu muốn dùng mỹ nhân kế với mình sợ là sẽ không gửi đến nam hay nữ nữa mà có lẽ sẽ là người Kayi với dáng người nhỏ xinh… Nhưng mà trên thế giới này có thể biến tay chân thành căn tu lại sống trăm mấy ngàn năm vẫn còn là dáng vẻ thiếu niên cũng chỉ có mỗi một Nhậm Sinh mà thôi, người y thích đương nhiên là Nhậm Sinh.
"Mới nãy có phải tui hông nên hỏi anh như vậy hông?" Nhậm Sinh phát hiện không khí chung quanh kỳ lạ liền cảm thấy hơi lo lo.
"Không sao cả, mà về sau mấy lời này chúng ta nói riêng với nhau thôi." Triệu Lăng Vũ nói, việc này đối với y thật sự chẳng là gì cả, không nói tới hiện tại còn rất nhiều người vẫn tưởng Nhậm Sinh là người Kayi, trong Liên bang nhân loại không phải không có những người trưởng thành nhưng gương mặt vẫn còn non sữa mà dáng người lại nhỏ gầy giống như là trẻ em chưa lớn.
Chỉ tiếc là mình quá cao, đứng bên cạnh Nhậm Sinh lại càng khiến Nhậm Sinh càng nhỏ bé hơn. "Vậy nói riêng ha, Lăng Vũ tui có chuyện này muốn hỏi anh.
"Nhậm Sinh nói. Triệu Lăng Vũ liền mang Nhậm Sinh đi thẳng đến phòng nghỉ ngơi trên lầu"Còn muốn hỏi cái gì?"
"Có phải kết hôn rồi là nhất định phải sinh con hông? Không thể sinh em bé liền không thể gả cho anh?" "Không, chỉ cần tôi thích là được, không sinh được cũng chẳng sao cả."
Triệu Lăng Vũ nói, Nhậm Sinh đâu chỉ không thể sinh hậu đại, còn không cùng chủng tộc với y nữa là… Hơn nữa nếu không có Nhậm Sinh y đã sớm mất mạng, làm gì còn thời gian nhớ tới chuyện sinh con đẻ cái chứ?
"Hoá ra là như vậy…" Nhậm Sinh gật gù "Thật ra tui sinh được đó, anh xem nè, chỗ này của tui có cái chồi nè, từ từ nó sẽ lớn dần sau đó nở hoa, cuối cùng kết thành nhân sâm tử màu đỏ."
Nhậm Sinh vạch tóc của mình ra, ở giữa quả thực có một sợi tóc vẻ ngoài khác thường.
"Nói vậy tức là về sau trên đầu em sẽ mọc đầy hoa?" Triệu Lăng Vũ lo lắng hỏi, nếu thật như vậy sợ là tới lúc đó Nhậm Sinh không thể ra khỏi cửa…
"Không có, bây giờ tui đang biến hoá nên nó sẽ như vậy hoài à." Nhậm Sinh nói, trừ khi cậu biến lại thành nguyên hình thì hoa với nhân sâm tử mới lộ ra, nếu không nó vẫn sẽ ở hình dạng một cọng tóc đặc biệt vậy thôi
"Lăng Vũ, anh cảm thấy tui lợi hại hông? Tui có thể sinh con đó! Nhưng mà dù tui trồng nhân sâm tử dùng cho nó lớn nên cũng rất khó giúp nó khai linh trí…" Vậy đây rốt cuộc là có thể sinh hay không thể sinh?
Nếu nói vậy… trong suốt thời gian bị thương y không phải là đã "ăn" vô số đời con cháu của Nhậm Sinh sao? Triệu Lăng Vũ ho nhẹ một tiếng
"Đừng băn khoăn chuyện sinh được hay không này nữa, nhân loại sinh con khác với thực vật. Nếu em thích có con vậy chúng ta cùng nhau trồng, tôi nhất định sẽ tốt với nó." Có thêm một đứa bé giống Nhậm Sinh cũng không tệ…
"Tui hông muốn, nếu anh thích nó không thích tui nữa thì tui phải làm sao?" Nhậm Sinh lắc đầu.
"Vậy chúng ta không cần nữa.
"Triệu Lăng Vũ nói, từ sau khi quyết định cùng với Nhậm Sinh y chưa từng nghĩ đến chuyện có con cái. Nhậm Sinh gật gật đầu, Triệu Lăng Vũ lại nói"Tôi bảo Yêu Lệ lên đây với em, nếu em muốn ăn cái gì thì bảo cô ấy lấy, ở đây vừa ăn vừa ngắm cảnh ở bên dưới cũng được. Tôi còn ít việc cần xử lý, lát nữa tôi mới trở lại."
Nhậm Sinh hỏi nhiều vấn đề như vậy rõ ràng là đã có người nói gì đó với em ấy, nếu xuống dưới nữa biết đâu lại gặp chuyện tương tự nữa.
"Ừm.
"Nhậm Sinh gật đầu, ngồi vọc phá màn ảnh theo dõi trước mặt. Triệu Lăng Vũ vừa bước ra khỏi phòng liền phát hiện cấp dưới Ngô Suất đang mặc trang phục bảo tiêu ngụỵ trang đứng ngoài cửa, vẻ mặt"bà tám" nhìn mình.
"Gọi Yêu Lệ tới, tôi muốn biết đã xảy ra chuyện gì.
"Triệu Lăng Vũ nói. Nhậm Sinh ngồi chơi một mình trong phòng có một lúc lâu, Yêu Lệ mới bưng một mâm lớn đựng đầy những món cậu thích bước vào. Nhìn thấy thức ăn, tâm trạng Nhậm Sinh lập tức thoải mái hơn một chút, cậu cầm thịt nướng nhét vào miệng mình nhai mấy cái, mới để ý thấy vẻ mặt của Yêu Lệ nhăn nhó giống như muốn nói lại thôi"Yêu Lệ, có phải cô muốn nói gì với tui hông?"
"Nhậm Sinh, cậu thật sự không phải người Kayi? Nguyên soái thật sự sẽ kết hôn với cậu?" Lúc nãy biết Nhậm Sinh không phải người Kayi cô còn tưởng chuyện Nhậm Sinh với Nguyên soái kì này bất thành rồi, nhưng mà nhìn thái độ của Nguyên soái… rõ ràng Nguyên soái rất thích Nhậm Sinh! Thậm chí mới nãy còn răn dạy mình…
"Đúng vậy."
Nhậm Sinh gật đầu.
"Nguyên soái thích cậu nhiều lắm Nhậm Sinh, cậu phải đối xử thật tốt với Nguyên soái." Dựa vào tính tình Nguyên soái nhà mình, kết hôn rồi tuyệt đối sẽ không làm ra mấy chuyện mèo mỡ hay con riêng, nếu vậy Triệu gia khẳng định là không có hậu đại…
"Tui đương nhiên đối xử tốt với Nguyên soái rồi, tui thích Nguyên soái nên Nguyên soái phải tốt với tui!
"Nhậm Sinh nói. Câu trả lời của Nhậm Sinh khiến Yêu Lệ bật cười, thiếu niên này… quả thực là kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc, có lẽ cũng bởi vì người này rất đơn thuần nên Nguyên soái mới thích cậu ấy như vậy đi… Nhậm Sinh nhìn màn hình theo dõi một lát liền cảm thấy chán, thức ăn cũng ăn xong, liền mượn máy tính cầm tay tra tư liệu. Thứ Nhậm Sinh muốn tra là về kết hôn cùng sinh con cái…"Em bé là do một phần của mẹ cùng một phần của ba kết hợp dựng dục sinh ra, mang theo gien di truyền cùng tình yêu của cả ba lẫn mẹ.
Tất nhiên có vài gia đình em bé được dựng dục từ hai người mẹ hoặc là hai người ba…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!