Chương 30: Sắp nở hoa rồi

"Nguyên soái đại nhân, nếu sức khoẻ đã tốt như vậy tại sao không báo cho chúng tôi biết một tiếng chứ? Anh xem, ai nấy đều lo lắng anh sắp chết.

"Nghi thức duyệt vinh vừa chấm dứt, tất cả mọi người trở lại toà nhà chính phủ, Dương Diệp lập tức cười tủm tỉm nói. Triệu Lăng Vũ không thèm nhìn gã, tiếp tục bước đi. Nụ cười trên mặt Dương Diệp gượng không nổi nữa, gã bước nhanh lên phía trước chặn lại Triệu Lăng Vũ"Triệu Lăng Vũ, ngươi rõ ràng không sao mà lại làm bộ như sắp chết lừa gạt tất cả mọi người, ngươi rất bỉ ổi!

"Mới nãy trên sân khấu duyệt binh, đứng trước đám đông dân chúng Diệp Dương không dám hành động lỗ mãng, cũng không dám lên tiếng nghi ngờ Triệu Lăng Vũ. Nhưng hiện tại gã chẳng thèm để tâm đến mấy thứ này, dù sao chuyện gã và Triệu Lăng Vũ bất hoà khắp thượng tầng Liên bang ai nấy đều biết."Tôi cũng chưa bảo tôi sắp chết."

Triệu Lăng Vũ thản nhiên liếc nhìn Dương Diệp một cái. "Triệu Lăng Vũ, ngươi đừng đắc ý sớm quá!

"Dương Diệp nghiến răng nói, vốn dĩ sau khi Triệu Lăng Vũ gặp nạn, Dương gia đạt được vô số lợi ích, kết quả Triệu Lăng Vũ chỉ lên đài nói vài câu như vậy, không những tước đi ích lợi Dương gia thu được, còn khiến họ bị tổn thất trầm trọng."Nên cẩn thận không phải là tôi.

"Triệu Lăng Vũ khẽ cong khoé miệng, ngay tiếp sau đó, giống như là vì muốn ứng lời của y nói, sân khấu duyệt binh bên ngoài đại lâu đột nhiên sập xuống, phát ra tiếng nổ ầm ầm. Tất cả mọi người đều hoảng sợ, Triệu Lăng Vũ lại vẫn như cũ vô cùng thoải mái, y thản nhiên liếc nhìn Dương Diệp một cái, cười khẽ"Đài duyệt binh này dựng cũng "chắc" ghê nhỉ?

"Nói xong, Triệu Lăng Vũ liền bước thẳng băng qua toà nhà chính phủ đi đến bãi đỗ phi hành khí sau lưng, leo lên phi hành khí rời khỏi nơi này. Dương Diệp trợn mắt hung tợn trừng phế tích đài duyệt binh bên ngoài, nói"Tra, mau cho người đi tra cho ta! Rốt cuộc đài duyệt binh bị làm sao!?"

Triệu Lăng Vũ có thể tiến vào nơi này Dương Diệp cũng không cảm thấy quái lạ, gương mặt của tên khốn kia chính là tờ giấy thông hành cao cấp nhất.

Nguyên soái đại nhân, anh hùng quốc dân của cả Liên bang muốn đến tham gia thì ai mà dám ngăn cản, nhưng sân khấu duyệt binh này là do một tay Dương Diệp xây nên, đột nhiên sụp đổ chính là ngang nhiên công khai khiêu khích gã!

Không… chỉ sợ đây không phải đơn thuần là khiêu khích… Kẻ dám ra tay với đài duyệt binh kia có khi nào cũng dám ra tay với người của Diệp gia không? Đây thực chất

là đang uy hiếp!

Gia chủ Dương gia đối với việc con trai mình gây sự Triệu Lăng Vũ trước mặt mọi người có hơi bất mãn, nhưng mắt thấy đài duyệt binh sụp đổ khiến lão không còn tâm trí để quan tâm bất mãn nho nhỏ ấy.

Giả như lúc nãy bọn họ còn đứng bên trên mà đài duyệt binh sụp xuống, vậy xem như mất mặt lớn.

Dù là Dương gia hay là những người lúc nãy đứng trên đài duyệt binh, ai nấy đều không hẹn cùng bắt tay điều tra nguyên nhân sụp đổ của đài, nhưng kết quả nhận được tất cả đều chỉ có một: Chịu quá tải trọng nên mới sụp xuống.

Chịu quá tải trọng?

Đài duyệt binh này được dựng bằng hợp kim đặc thù, còn dung hợp vài loại khoáng thạch đặc biệt, không những ngăn cản được dị năng giả còn vô cùng vưỡng chắc, hơn nữa chỉ có vài người đứng trên đó thì lấy đâu ra sức nặng đến mức phải quá tải?

Nhận được đáp án này, Dương Diệp cảm thấy bản thân không những như bị tát thẳng vào mặt, còn không biết kẻ tát là ai… Những người khác cũng cảm thấy khó chịu vô cùng.

Nhưng bất kể bọn họ có phái thủ hạ đi điều tra bao nhiêu lần đi nữa, cũng không moi được thêm chút tin tức nào.

Triệu Lăng Vũ lúc này đã về tới Triệu gia.

Sau khi bước lên phi hành khí y vẫn luôn chịu đựng

không dùng sức, mà từ phi hành khí bước xuống đất lại càng thêm cẩn thận, sợ bất cẩn lỡ… chân đạp thủng phi hành khí này.

"Lăng Vũ, hồi nãy anh ngầu quá trời luôn!"

Nhậm Sinh chạy ra ngoài, nhìn thấy Triệu Lăng Vũ liền kích động la lên. Mới nãy xem trực tiếp, vừa thấy Triệu Lăng Vũ xuất hiện, cậu liền cảm thấy nguyên cả đống người ở đó ai cũng kém Triệu Lăng Vũ xa lắc!

"Vậy sao?" Triệu Lăng Vũ nhìn thiếu niên hớn hở vui vẻ, tâm trạng lập tức thoải mái hẳn đi.

"Đương nhiên rồi!" Nhậm Sinh gật đầu liên tục, Lăng Vũ nhà mình tuyệt đối là đẹp trai nhất quả đất này!

"Lăng Vũ? Con không sao chứ? Mẹ thấy đài duyệt binh bỗng nhiên sụp xuống." Thẩm Thu Thạch hỏi, sức mạng của Lăng Vũ càng ngày càng lớn, việc này bảo đảm có quá nửa nguyên nhân là do Triệu Lăng Vũ.

"Con không sao."

Triệu Lăng Vũ nói "Lúc nãy đứng thao tác phát video thì bất cẩn dùng sức hơi mạnh một chút.

"Nói là nói như vậy, nhưng đây cũng không phải toàn bộ chân tướng sự thật. Tuy lúc trên đài y có thực là bất cẩn mạnh tay một chút, nhưng đài duyệt binh cũng sẽ không vì một chút sức nặng ấy mà sụp đổ. Nó sụp là bởi vì trước khi rời khỏi đài duyệt binh, Lăng Vũ có tặng cho nó thêm mấy đá… Còn tưởng nó sập ngay lập tức chứ, không ngờ có thể duy trì thêm một lúc… cũng may tuy sập chậm một chút, nhưng thời cơ lại coi như chuẩn xác."Hoá ra là vậy, bọn họ không phát hiện tình huống của con chứ?" Thẩm Thu Thạch lại hỏi, Triệu Lăng Vũ tuy mất đi dị năng dung hợp, nhưng lại đạt được cái loại khí lực khủng bố này… So với dị năng dung hợp ban đầu, Thẩm Thu Thạch càng vừa lòng khả năng này hơn, ít nhất bà có thể không cần phải suốt ngày lo lắng con trai mình mất sớm.

"Không có."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!