Chương 63: Nhất định

Một năm tuần hoàn, đảo mắt lại đến một mùa khai giảng mới.

Thẩm Cố Bắc lên tới năm hai, sau khi xử lý xong thủ tục nhập học, lập tức bị mấy đàn chị trong trường chộp đi đón người mới.

Cùng ngày tân sinh viên báo danh, ánh nắng tươi sáng.

Thẩm Cố Bắc ngồi dưới ô lớn khoa tài chính chuyên nghiệp trốn nắng, đầy chán chường mà cúi đầu nghịch di động, hấp dẫn vô số ánh mắt.

Qua một năm, lời đồn về Thẩm Cố Bắc xuất hiện rất nhiều.

Ví dụ tính tự gò bó của cậu, thành tích ưu việt, chưa bao giờ để lộ diện tượng kết giao. Còn có, sau thời gian học, cậu thường xuyên xuất hiện ở trung tâm thành phố, gia nhập vào giới kinh doanh, nhấc lên vô số lời đồn đãi.

Tính cách Thẩm Cố Bắc lãnh đạm, chưa bao giờ đáp lại những lời đồn đãi đó. Đến cả học sinh trong lớp, đều có cực ít cơ hội để thâm nhập giao lưu với cậu.

Nhưng người càng bí ẩn sẽ càng làm dấy lên d, ục vọng tìm hiểu nghiên cứu của người khác.

Hơn nữa, Thẩm Cố Bắc vừa cao ráo vừa đẹp trai. Cậu rõ ràng cao hơn một đoạn, cảm giác ốm yếu bệnh tật lúc trước cũng biến mất, cả người toát ra vẻ phong thần tuấn lãng.

Từ đầu buổi gặp mặt, nữ sinh ái mộ Thẩm Cố Bắc không phải số ít. Thông qua mười hai tháng quan sát, với mị lực của cậu thì số người thích thầm cũng ngày tăng lên.

Nếu không phải Thẩm Cố Bắc kiên trì tỏ vẻ, bản thân đã có đối tượng kết giao. Có lẽ thư tình từ các lớp khác sẽ bay vèo vèo tới, chôn sống cả cậu.

"Đàn em, vất vả cho cậu rồi." Đàn chị phụ trách đón người mới lại gần, đưa cho cậu một chai nước, "Không nghĩ tới, em lại đồng ý với chị."

Thẩm Cố Bắc nhận lấy chai nước, "Vâng, dù sao em chỉ phụ trách thu phiếu."

"Cho dù em không làm gì đi nữa, im lặng ngồi ở đây thôi thì hiệu quả cực kỳ tốt rồi." Đàn chị nhìn một hàng dài của tân sinh đang chờ giao phiếu, mỗi người đều tràn ngập khát khao với sinh hoạt tương lai.

"Hiện tại ngẫm lại, em thật thông minh." Đàn chị hồi tưởng lại, giơ ngón tay cái lên khích lệ Thẩm Cố Bắc, "Mới vừa gặp mặt đã nói với chị em có bạn gái, khiến chị đây khuếch tán tin tức ra ngoài, cũng ngăn trở nhiều ít đào hoa nga."

"Không phải bạn gái." Thẩm Cố Bắc sửa đúng.

"Có gì khác nhau sao?" Đàn chị có chơi mơ màng.

"Có." Thẩm Cố Bắc cất điện thoại, từ chỗ ngồi đứng lên, "Đàn chị, giúp em ngồi một chút."

"Ok, em muốn đi đâu?"

Thẩm Cố Bắc chỉ chỉ cổng trường, "Đón người mới đến."

Nói xong, cậu vội vã chạy ra phía cổng trường, để lại dấu chấm hỏi đầy đầu cho mấy bạn học.

"Tình huống như thế nào?"

"Trời ạ, lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy gấp như vậy đó."

"Hay là, đối tượng kết giao tới rồi?"

"!!!"

Trong mắt mọi người đồng thời xuất hiện vẻ mặt bát quái, chờ mong Thẩm Cố Bắc sớm trở về một chút.

Tại cổng trường, Trịnh An Nam gửi xong tin nhắn, yên lặng tìm vị trí hẻo lánh.

Thẩm Cố Bắc chạy hai vòng mới tìm được hắn, thở hổn hển hỏi, "Anh sao lại trốn ở đây?"

"Thật nhiều người…" Trịnh An Nam nắm chặt di động, dáng vẻ lúng túng, "Bọn họ thoạt nhìn đều rất lợi hại."

Sinh viên di chuyển ra ra vào vào ở ngoài cổng trường, phảng phất từ nhỏ đến lớn đều là thiên chi kiêu tử. Trường hợp đặc biệt giống Trịnh An Nam, luôn cảm thấy không hợp nhau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!