Chương 4: Đăng ký kết hôn

Cân nhắc gì cơ?

Đăng ký kết hôn???

Lần này Phương Thư Mạn như chết lặng.

Cô hoàn toàn trông như mất hồn, giống như vừa nghe lầm vậy, không thể tin được hỏi lại:

"Đăng… đăng ký kết hôn sao?"

Giọng nói tuy rất nhỏ nhưng Tịch Thận Trạch vẫn có thể nghe rõ. Anh ừm một tiếng, đồng thời khẽ gật đầu, lời nói rất chắc chắn: Đăng ký kết hôn.

"Em có muốn cân nhắc không?"

Anh ra vẻ ung dung hỏi cô lần thứ ba.

Phương Thư Mạn nhìn vẻ mặt của anh đã hơi thay đổi, nhưng cô lại mím môi, vẫn không trả lời là có đồng ý với anh hay không.

Cô thật sự không hiểu tại sao anh lại đột nhiên muốn đăng ký kết hôn với cô.

Anh hẳn phải ghét cô lắm chứ.

Nhưng cô lại không thể hỏi rằng tại sao anh muốn đăng ký kết hôn với cô.

Cô không dám hỏi.

Cô sợ nếu hỏi thêm một chữ là bọn họ sẽ lại bỏ lỡ nhau.

Tịch Thận Trạch ép sát từng bước, nhưng vẫn không nghe được câu trả lời như mình mong muốn từ Phương Thư Mạn, trong lòng anh không khỏi nản lòng và mất mát, lại cảm thấy mình giống như một tên hề.

Bảy năm trước bị cô đá một lần còn chưa đủ, bảy năm sau còn muốn vội vàng cưới cô, cho dù chẳng biết cô còn thích anh hay không.

Đúng lúc này, Tịch Thận Trạch chợt nghe Phương Thư Mạn nói: Được.

Không hỏi một câu vì sao, cũng không trả lời Để tôi suy nghĩ lại, cứ thế đồng ý đăng ký kết hôn với anh.

Câu trả lời cô cho anh chỉ có một chữ vô cùng đơn giản, nhưng dường như trong lòng cô đã trải qua cân nhắc hàng trăm triệu lần, làm cho anh hoảng hốt cảm thấy chữ Được này của cô như từ xa truyền đến, một mình trèo đèo lội suối đi qua bao lần xuân hạ thu đông, cuối cùng mới rơi vào tai anh.

Tịch Thận Trạch nhìn cô chằm chằm, hồi lâu không nói gì.

Anh cứ thế nhìn thẳng vào cô, dù đã cách cặp mắt kính nhưng cũng không ngăn được cảm xúc dâng trào sâu trong mắt.

Bị anh nhìn chằm chằm như thế, Phương Thư Mạn cảm thấy không được tự nhiên, đành phải tìm đề tài phá vỡ bầu không khí lỳ lạ này.

Cô nhẹ giọng hỏi anh:

"Anh muốn lúc nào đi…" Dừng lại giây lát, cô bổ sung, Đăng ký kết hôn.

Hôm nay. Tịch Thận Trạch buột miệng thốt ra.

Phương Thư Mạn lại bị lời nói của anh làm cho kinh ngạc.

Hôm nay? Cô hỏi lại với giọng điệu không chắc lắm.

Mặc dù cô đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc bọn họ sẽ đăng ký kết hôn, nhưng thật sự không ngờ anh lại muốn đi ngay trong hôm nay.

Vẻ mặt của Tịch Thận Trạch vẫn không thay đổi, anh nói:

"Trong thời gian gần đây tôi chỉ rảnh được ngày hôm nay."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!