Chương 24: Nụ hôn đầu

Phương Thư Mạn bị Tịch Thận Trạch làm giật cả mình. Sau đó, cô nhìn anh với đôi mắt cong cong, cười tươi vui vẻ nói: Anh về rồi à?

Thấy anh không bị thương, bình an vô sự xuất hiện trước mặt mình, Phương Thư Mạn rất vui.

Qua một giây sau, Phương Thư Mạn mới nhận ra cảm xúc của Tịch Thận Trạch không ổn. Hơn nữa, hình như vừa rồi anh hỏi cô là Lại đi đâu nữa vậy thì phải?

Phương Thư Mạn không chắc lắm.

Nếu anh thực sự nói là lại, thì anh… có phải sợ cô lại âm thầm rời đi không?

"Em về nhà trọ lấy đồ thôi." Phương Thư Mạn mím môi, giải thích với anh:

"Hôm nay nhà tang lễ không có việc gì gấp nên em xin nghỉ, tranh thủ lúc này không phải giờ cao điểm tan tầm sang đó dọn ít đồ mang qua đây…"

Em không đi đâu cả.

Giọng cô mang theo sự hối lỗi, vì đã khiến anh lo lắng.

"Sao không nói với anh?" Tịch Thận Trạch đã nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, giọng nhàn nhạt hỏi.

Phương Thư Mạn tưởng anh đang hỏi tại sao không nhắn tin cho anh để nói chuyện này. Cô nhẹ giọng nói:

"Thấy anh bận rộn nên em không dám tùy tiện nhắn tin làm phiền anh."

Tịch Thận Trạch khẽ thở dài, có vẻ bất lực.

Sau đó, Phương Thư Mạn nghe thấy anh nhỏ giọng trả lời:

"Không làm phiền gì cả, em muốn nhắn gì thì cứ nhắn, rảnh anh sẽ trả lời."

Cô lập tức nở nụ cười, rất vui vẻ gật đầu đồng ý: Được!

Tịch Thận Trạch lấy vali từ tay cô: Anh đi cùng em.

Phương Thư Mạn quay mặt nhìn anh, muốn nói lại thôi.

Trông anh rất mệt mỏi, mặc dù có gọng kính che chắn nhưng cô vẫn có thể nhìn rõ những tia máu đỏ trong mắt anh. Trên cằm cũng lún phún vài sợi râu, anh đã mang theo dao cạo râu nhưng rất có thể là không có thời gian để cạo.

Chắc hẳn là trong ba ngày vừa qua anh đã không nghỉ ngơi đầy đủ.

Một lát sau, Phương Thư Mạn vẫn thấy lo lắng cho anh, nói:

"Nếu anh mệt thì về nhà nghỉ ngơi đi, em tự đi được…"

Không sao.

Thái độ của Tịch Thận Trạch rất rõ ràng, muốn cùng cô về nhà trọ dọn đồ.

Phương Thư Mạn không nói gì nữa, để anh đi cùng cô đến nhà trọ.

Trên đường đến nhà trọ, Phương Thư Mạn nói hơi nhiều, có vẻ như muốn kể cho anh biết mọi chuyện đã xảy ra trong ba ngày mà cô không nhắn tin cho anh.

"Anh đoán xem thầy và thầy Triệu đã nhét bao nhiêu tiền vào phong bì?"

Tịch Thận Trạch không đoán, trực tiếp bảo cô nói cho anh biết: Bao nhiêu?

Phương Thư Mạn lập tức nói cho anh nghe, trong giọng nói còn mang theo sự kinh ngạc:

"Mỗi bao là một vạn sáu, tổng cộng là sáu vạn bốn!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!