Sau khi ăn cơm xong, Phương Thư Mạn bắt đầu mở những món quà mà bạn bè mang đến tối qua.
Quà của Trần Hâm Nguyệt là bộ búp bê Mickey và Minnie. Mickey mặc vest lễ phục, Minnie mặc váy cưới còn đội cả mạng che mặt.
Trong hộp quà, Trần Hâm Nguyệt còn để lại một tấm thiệp cho Phương Thư Mạn, trên đó viết:
"Mạn Mạn, cậu còn nhớ cái lần mình đi chơi ở Disney về không? Mình có nói với cậu là mình thấy một bộ đồ chơi rất đẹp thích hợp để làm quà cưới cho bạn bè, đợi sau này các cậu kết hôn mình nhất định phải tặng mỗi người một bộ. Hehe~ Cuối cùng cũng đến ngày này rồi! Chúc cậu tân hôn vui vẻ!!!"
Phương Thư Mạn vốn rất thích búp bê, nhận được bộ đồ chơi búp bê đám cưới mà bạn bè tặng thì càng thích hơn.
Cô đặt cặp búp bê này lên giường, để chúng dựa vào gối rồi chụp một bức ảnh.
Sở Duyệt Vân tặng một cặp ly sâm panh rất tinh xảo và đẹp mắt, cô ấy cũng để lại một tấm thiệp, trên đó viết:
"Chỉ những người đủ may mắn và yêu nhau thật lòng mới có thể tìm lại được nhau, chúc hai cậu từ nay về sau mãi mãi yêu thương nhau. Chúc cậu tân hôn vui vẻ!"
Phương Thư Mạn rất cảm động, mỉm cười rất tươi.
Sở Sở nói cô rất may mắn, quả thực là như vậy.
Đối với Phương Thư Mạn mà nói, may mắn lớn nhất trong cuộc đời cô là được quen biết Tịch Thận Trạch, từng có được Tịch Thận Trạch, sau bảy năm mất anh vẫn có thể có lại anh.
Cuộc đời Phương Thư Mạn đã viên mãn không còn gì hối tiếc, cô không còn mong cầu điều gì khác nữa.
Còn về việc Sở Sở nói yêu nhau, Phương Thư Mạn biết rõ mình yêu anh. Cô cũng biết rằng Tịch Thận Trạch có tình cảm với mình, nhưng qua những lần anh lúc gần lúc xa, cô không đoán được tình cảm của anh dành cho cô hiện tại sâu đậm đến mức nào.
Bất kể sâu đậm đến mức nào, Phương Thư Mạn cũng đã cảm thấy mãn nguyện.
Đinh Khai Chiêu tặng một bộ đồ ăn cổ điển trang nhã, Tần Chi Giác tặng một chiếc máy ảnh Fujifilm Instax và ba hộp giấy ảnh.
Phương Thư Mạn chụp ảnh từng món quà rồi gửi cho Tịch Thận Trạch.
Có lẽ vì bận nên Tịch Thận Trạch không trả lời cô.
Phương Thư Mạn cũng không tiếp tục chờ anh trả lời.
Cô đăng bốn bức ảnh này lên vòng bạn bè, kèm theo một loạt biểu tượng cảm xúc dễ thương để bày tỏ sự thích thú của mình.
Sau buổi trưa, Phương Thư Mạn ra khỏi nhà.
Cô phải đi làm một việc.
Phương Thư Mạn đến Hội Chữ thập đỏ thành phố Thẩm. Cô đến đó để đăng ký hiến tạng và hiến xác.
Đăng ký hiến xác cần có chữ ký của hai người thực hiện, trong lòng Phương Thư Mạn đã sớm nghĩ đến người phù hợp.
Một người là Tịch Thận Trạch, chồng hợp pháp của cô.
Người còn lại là Ngụy Lộ Sinh, ân sư của cô.
Theo hướng dẫn của nhân viên, Phương Thư Mạn điền đầy đủ thông tin vào tờ khai, sau đó mang đơn đăng ký cần người thực hiện ký về nhà.
Kể từ khi cô trả lời anh rằng Không sao thì anh không còn trò chuyện với cô nữa.
Phương Thư Mạn cảm thấy anh lại bắt đầu lạnh nhạt với cô.
Cô ngồi trên ghế sofa xem bộ phim tài liệu y học trên máy chiếu, trên đó đang nói về cuộc giải phẫu của Vesalius và quá trình tuần hoàn máu của Harvey.
Nhưng thực ra Phương Thư Mạn hơi mất tập trung.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!