Bầu không khí của bữa tối vốn dĩ còn đang tốt đẹp không hiểu sao lại đột nhiên trở nên thế này.
Sau khi nghe câu Anh hung dữ quá đi của cô, Tịch Thận Trạch âm thầm thở dài, cũng không tiếp tục nhìn cô nữa.
Phương Thư Mạn vẫn cảm thấy trong lòng Tịch Thận Trạch đang trách cô.
Anh trách cô đã thất hứa, không đến trường Đại học Y thành phố Thẩm, không học chuyên ngành Pháp y.
Sau bữa tối, Phương Thư Mạn và Tịch Thận Trạch cùng nhau dọn dẹp dụng cụ ăn, anh phân loại các loại dụng cụ ăn như nồi, bát, thìa, đĩa, xếp vào máy rửa bát rồi bật chức năng rửa của máy rửa bát.
Lúc Tịch Thận Trạch ra khỏi bếp, Phương Thư Mạn cũng vừa dọn dẹp xong bàn ăn.
Anh đi vòng qua cô rồi trở về phòng ngủ.
Một lát sau, lúc Phương Thư Mạn vào phòng vệ sinh rửa sạch tay xong bước ra thì giọng nói của Tịch Thận Trạch bỗng vọng ra từ phòng ngủ: Phương Thư Mạn.
Hả? Phương Thư Mạn vừa trả lời vừa bước vào phòng ngủ.
Cô đứng ở cuối giường, vẻ mặt bối rối hỏi: Có chuyện gì vậy?
Tịch Thận Trạch đang ngồi ở mép giường, tay cầm điện thoại, quay đầu nói với cô:
"Tôi gửi cho em số WeChat của Nghê Nghê rồi đấy."
Phương Thư Mạn khẽ ngẩn ra một lúc, nhưng ngay sau đó cô đã nở nụ cười, khóe mắt hơi cong lên: Được, cảm ơn anh.
Cảm ơn tôi?
Tịch Thận Trạch đột nhiên bật cười, ánh mắt nhìn cô lại trở nên lạnh nhạt như lúc họ mới gặp lại nhau, hỏi với giọng điệu không rõ cảm xúc:
"Em nói cảm ơn tôi sao?"
Phương Thư Mạn: …
Cô không cố ý khách sáo với anh.
Chỉ là… lời nói này cũng không qua đại não, cứ thế mà tuột ra khỏi miệng.
Thậm chí cô còn không nhận ra mình đã nói hai chữ cảm ơn với anh.
Phương Thư Mạn đột nhiên không biết phải giải thích thế nào rằng cô không hề cố ý nói cảm ơn. Cô đứng im tại chỗ, giống như một học sinh mắc lỗi, muốn biện minh cho mình điều gì đó nhưng lại không thốt nên lời.
Tịch Thận Trạch quay đầu đi, không nhìn cô nữa.
Phương Thư Mạn cũng không nói gì, một lúc sau lặng lẽ quay người bước ra khỏi phòng ngủ.
Cô trở lại phòng khách, cầm điện thoại mở WeChat, trong khung trò chuyện với Tịch Thận Trạch, cô mở danh thiếp WeChat của Nghê Hân Vân mà anh vừa gửi cho cô ra xem.
Phương Thư Mạn gửi yêu cầu kết bạn cho Nghê Hân Vân, mặc dù không biết trong vòng ba ngày Nghê Hân Vân có thể xem được hay không.
Đợi đến khi cô gửi xong yêu cầu kết bạn, cô mới để ý thấy có tin mới trong vòng bạn bè của WeChat.
Và trong số những ảnh đại diện của những người hiển thị đã đăng tin mới, có một người là Tịch Thận Trạch.
Phương Thư Mạn nhấp vào vòng bạn bè, tin mới nhất là do Tịch Thận Trạch đăng cách đây vài phút.
Đó là bức ảnh bữa tối do cô chụp, anh đã thêm một dòng chữ, ngắn gọn súc tích: Ngon, thích.
Thời gian đăng tin này còn sớm hơn hai phút so với thời gian anh gửi số WeChat của Nghê Nghê cho cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!