Chương 9: Không sao, chẳng mấy chốc sẽ là của tôi...

Các tu giả không hiểu vì sao Tiên Tôn, người vốn luôn thanh lãnh và thâm sâu khó lường, lại đột nhiên sa sầm mặt sau khi xem những món đồ họ mang ra.

Cả phòng khách chìm trong một bầu không khí nặng nề. Họ cũng bắt đầu trở nên lo lắng.

Chẳng lẽ mấy thứ đó thực sự nguy hiểm đến mức ngay cả Tiên Tôn cũng bó tay?

"Tiên Tôn, mấy thứ này... có vấn đề gì sao?"

Lục Trầm Sương cất điện thoại đi, ngước lên với vẻ mặt bình thản: "Không có, chỉ là có chút bất ngờ."

Cô nhìn những người đồng môn đang bất an trước mặt, rồi quay sang Đoạn Phong Vọng: "Đến đây, mang những cuốn 'Sổ tay sinh tồn hiện đại' ta đã chuẩn bị sẵn phát cho các vị trưởng lão và đệ tử."

Đoạn Phong Vọng lập tức tiến lên, phát cho mỗi người một cuốn sổ nhỏ.

"Đây là một số điều cần lưu ý ở thế giới hiện đại. Các vị cứ xem trước, những chuyện còn lại sẽ bàn sau."

Mọi người như vớ được báu vật, thần sắc trịnh trọng mở sổ ra.

Dòng đầu tiên viết: Cấm bay trên không, trừ khi có lệnh của Lục Tiên Tôn.

Dòng thứ hai: Cấm tự ý ra ngoài hoặc tiếp xúc với người bản địa, tránh nguy hiểm. Muốn ra ngoài cần phải xin phép người đứng đầu (Lục Trầm Sương).

Dòng thứ ba...

Trong lúc họ đang nghiêm túc đọc, Lục Trầm Sương đứng khoanh tay một bên, nhìn đám "nhân công" đang chờ được khai thác trước mặt, chìm vào suy tư.

Trong một thời đại đầy rẫy cơ hội kinh doanh và thị trường rộng lớn, việc một nhóm tu chân giả với những năng lực phi thường, không thể thay thế, muốn kiếm tiền cũng không phải là chuyện khó.

Không chừng, nhóm người này còn có thể giúp cô xây dựng một đế chế mới.

Nhưng vấn đề là, nên kinh doanh gì đây?

Vừa phải kiếm tiền nhanh, vừa phải bình dân, không được quá phô trương để tránh sự chú ý của các cơ quan chính phủ...

Đang suy nghĩ, Đoạn Phong Vọng đã phát sách xong và đi đến trước mặt cô với vẻ mặt căng thẳng và bất an.

Lục Trầm Sương còn chưa kịp phản ứng, cậu đã cúi người hành một đại lễ.

Mặt đầy vẻ hối lỗi, cậu nói: "Tiên Tôn, đệ tử hình như đã gây ra một họa lớn."

Lục Trầm Sương sững lại: "Chuyện gì?"

Đoạn Phong Vọng lập tức kể lại chuyện gặp vị phú thương sáng nay.

"Tuy là bất đắc dĩ, nhưng quả thật đệ tử đã không suy nghĩ thấu đáo, mềm lòng mà dẫn đến hậu quả..."

Cậu nói lắp bắp, càng về sau mặt càng xám ngoét, "Bây giờ không biết phải làm sao, mong Tiên Tôn trách phạt!"

Nói xong, cậu lấy ra một tờ giấy đưa cho Lục Trầm Sương, nhắm mắt lại hạ quyết tâm nói: "Đây là thứ mà vị phú thương kia vội vàng nhét vào tay con trước khi đi. Con xin giao lại cho Lục Tiên Tôn xử lý như bằng chứng phạm tội!"

Đến lúc này, sau khi xem những đoạn video và cuốn sổ tay, cậu mới nhận ra vấn đề nghiêm trọng đến thế nào!

Lúc đó cậu không hề nghĩ nhiều! Mới xuyên không đến mà đã phạm phải điều cấm kỵ đầu tiên trong sổ tay: "Không được thể hiện tu vi trước mặt người bản địa."

Đoạn Phong Vọng cảm thấy đời mình coi như xong.

Vất vả lắm mới có cơ hội tạo ấn tượng tốt với Lục Tiên Tôn nhờ xuyên không sớm, vậy mà lại vô tình gây ra họa.

Cậu không biết Tiên Tôn sẽ đối xử với mình ra sao!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!