Phùng Đại Lực sững sờ, rồi nhếch mép cười.
"Hay! Huynh đệ ánh mắt không tệ!"
"Vậy ta muốn nha đầu nhỏ bên cạnh nàng ta, nhìn rất lanh lợi."
Cứ như con báo nhỏ mới cai sữa gặp trong rừng, ánh mắt cực kỳ hung dữ, nhưng lại chẳng có chút lực tấn công nào.
Thật thú vị!
"Vậy ngươi hãy nói chuyện đàng hoàng với người ta, đừng như thím Mẫu Đơn mà sỉ nhục người."
"Đương nhiên là không thể rồi."
Phùng Đại Lực nào có ngu ngốc như thím Mẫu Đơn chứ, tìm một cô vợ xinh đẹp đâu phải dễ dàng gì.
Y nhất định sẽ nâng niu nàng ta thật tốt, săn những con mồi ngon nhất cho nàng ta ăn, nuôi nàng ta thật khỏe mạnh.
Bên kia thôn trưởng nổi giận.
"Đừng nói những lời linh tinh này nữa! Dù trước đây có sống tốt đến đâu thì giờ cũng là kẻ tù tội! Đã đến Lộc Gia Thôn rồi thì đừng hòng nghĩ đến chuyện ra ngoài! Tất cả chuẩn bị đi, hai ngày nữa sẽ định đoạt!"
"Nếu, chúng ta cứ nhất quyết phải đi thì sao?" Tang Ninh lạnh lùng nhìn Lộc Chi Minh hỏi.
"Xem ra các ngươi vẫn chưa nhận ra hoàn cảnh của mình, vậy thì cứ đói vài ngày rồi nói!" Lộc Chi Minh giận dữ nói.
Lương thực cũng không cần cho nữa, xem các nàng chống đỡ được mấy ngày!
Hắc Mẫu Đơn la lớn: "Quần áo cũng là chúng ta cho các nàng, l*t s*ch chúng xuống!"
Vừa nói nàng ta vừa tiến lên định lột.
Hoắc Tĩnh Nhã một tay đẩy nàng ta ra.
Tức giận la lên: "Vậy quần áo của chúng ta đều bị các ngươi lấy đi rồi, các ngươi trả lại đây!"
"Mơ đẹp đấy! Đến đây rồi tất cả đều thuộc về Lộc Gia Thôn!"
"Đừng lột đừng lột! Thím Mẫu Đơn thím dừng tay!"
Phùng Đại Lực chạy tới, kéo Hắc Mẫu Đơn lại, rồi nói với Lộc Chi Minh: "Thúc! Hãy gả nha đầu này cho ta đi, ta sẽ săn một con gấu về cho thôn!"
"Thật sao?"
Một con gấu có thể đổi được rất nhiều thứ đó! Bao nhiêu năm nay, Đại Lực cũng chỉ săn được một con.
Vì một nha đầu không đáng tiền như vậy, lại bỏ ra cái vốn lớn đến thế ư?
"Thật đó thật đó! Tối nay ta sẽ đi rình, thúc, cứ thế mà định đi!"
"Được! Vậy thì gả nàng ta cho ngươi!" Lộc Chi Minh sảng khoái đồng ý.
Lộc Thời Thâm cũng đi tới, cầm một đôi vòng bạc đưa đến trước mặt Tang Ninh.
"Cô nương A Ninh, nàng… nàng nhận lấy đi."
Lộc Chi Minh lại vung tay lớn: "Hai kẻ này đã định rồi, hai người còn lại, ta sẽ xem xét xem gả cho nhà nào."
Tang Ninh: "…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!