Chương 28: (Vô Đề)

Tang Ninh mang một miếng gan bò cho Hoắc Trường An.

Sau đó, ta cũng ngồi xổm một bên ăn.

Gan bò bổ huyết ích khí, tuy chỉ thêm một chút muối, nhưng nấu bằng nước linh tuyền, vẫn thơm ngon ngọt ngào.

Tang Ninh nheo mắt, ăn rất thỏa mãn.

Nàng ăn rất chậm, chính xác mà nói, không giống ăn mà giống như đang thưởng thức, đây đương nhiên là thói quen được hình thành từ kiếp trước khi ta còn là một người sành ẩm thực.

Khi ấy, mỗi ngày ta ăn đủ thứ sơn hào hải vị, mỗi món chỉ nếm thử chút ít đã thấy no rồi.

Nhưng trong mắt Hoắc Trường An, đó là nàng có giáo dưỡng tốt.

Ưu nhã và quý phái hơn bất kỳ ai.

Hắn bất giác cũng chậm rãi nhai nuốt theo.

Vừa ăn vừa lén nhìn.

Khuôn mặt Tang Ninh nhỏ đi rất nhiều, nhớ trước kia, là một khuôn mặt tròn, trông rất phúc hậu.

Nhưng thân thể lại rất gầy, như giá đỗ khô chưa từng phát triển.

Bằng hữu còn nói bừa: Nhìn thế này như một ấu nữ, đêm động phòng sao mà xuống tay?

Cũng không biết vì sao, rõ ràng vẫn là thân thể trước kia, giờ đây sao cũng không thể xem nàng là ấu nữ được.

Nàng so với bất kỳ ai đều trầm ổn hơn, có khí phách hơn.

"Mau ăn đi, ăn xong, ta sẽ xoa bóp chân cho ngươi."

Tang Ninh lại lấy ra một miếng thịt cá cho hắn.

Hoắc Trường An lại đỏ vành tai.

Ăn thịt Thái Tuế, cũng không còn kích động như trước, lòng trở nên lơ đãng.

Răng bỗng nhiên bị một v*t c*ng cộm vào.

Hoắc Trường An liếc nhìn Tang Ninh.

Lúc này nàng đang quay lưng giã thảo dược.

Hắn lại nhai hai cái, xác định không thể cắn nát, còn hơi châm chích miệng.

Thái Tuế còn có xương?

Hắn lấy ra, đưa đến trước mắt nhìn.

Đây chẳng phải là xương sống của cá sao?

Thái Tuế là loài cá!

Hoắc Trường An vô cùng kinh ngạc.

Bởi vì trước đó không thấy vân cá trên thịt, nên hắn không nghĩ đến điều này, giờ nghĩ lại, quả thật càng giống mùi vị thịt cá.

Hơn nữa xương cá này cũng thật đẹp, gần như trong suốt, tựa như ngọc thạch.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!