Nghe vậy, khóe môi Sở Nhược Yên khẽ nhếch cười lạnh.
Những người này sao cứ thích lăng nhục trọng thần triều đình như thế?
Quả không ngoài dự liệu, Tào Dương nheo mắt lại:
"Bổn quan nghe không rõ, Lão phu nhân phủ Hầu có thể lặp lại một lần nữa không?"
Lão phu nhân họ Tạ kia quả thực định nói lại, nhưng Sở Tĩnh chợt lên tiếng:
"Đủ rồi!"
Nàng bước tới đứng giữa hai người, nói:
"Chuyện này là việc riêng giữa hai nhà chúng ta, không liên quan gì đến Tào đại nhân. Lão phu nhân, người có thể không cần sĩ diện mà phơi bày việc tư ra thiên hạ, thì ta cũng chẳng cần giữ mặt mũi cho người! Sau khi ta gả vào Hầu phủ, ta đã dùng những loại thuốc gì, tự người trong lòng rõ ràng!"
Ánh mắt lão phu nhân thoáng lóe lên, Tước Quý vội hỏi:
"Nương, bà ấy nói thuốc gì?"
Lão phu nhân không trả lời.
Lúc này nha hoàn bên cạnh Sở Tĩnh không nhịn được, lên tiếng:
"Phu nhân đã dùng mười thang hoàng kỳ, mười lăm thang sâm Cao Ly, còn có thứ gì gọi là "bí phương cầu tử", dùng không dưới mấy chục thang!"
Trong sảnh lập tức vang lên tiếng hít khí lạnh.
Nam nhân có thể không hiểu, nhưng phụ nhân trong nội viện ai chẳng biết mấy loại này đều là thuốc thúc sinh con. Nhưng uống hàng chục thang như vậy, cho dù là thân thể bằng sắt cũng chịu không nổi!
Chẳng trách khi ấy Sở Tĩnh khó sinh, sinh được Tước Linh rồi thì thân thể chẳng còn hy vọng mang thai nữa.
Rõ ràng là do thuốc mà tổn thương!
Tước Quý không dám tin nhìn mẹ mình:
"Nương, chuyện... chuyện này là thật sao?"
Lão phu nhân Tạ hất cằm nói:
"Thì sao? Còn không phải vì cái bụng vô dụng của nó? Nương đây cũng hết cách rồi! Ai bảo ngươi cưới một đứa muội muội của Quốc công mà phải cung kính, lại không thể nạp thêm thiếp sinh con đẻ cái?"
Tước Linh cuối cùng không nhịn được nữa:
"Nếu đã như vậy, thế mấy vị di nương sau này từ đâu ra? Khi đó mẫu thân ta còn đang bệnh, người đã vội vã thay phụ thân ta cưới liền bốn phòng di nương. Khi ấy mẫu thân ta có từng oán trách một lời không?"
Nghe đến đây, đám phụ nhân như Túc phu nhân đều cau mày.
Cùng là nữ tử, ai chẳng biết sinh nở khổ nhọc. Lúc như thế mà còn nạp thiếp, rõ ràng là sỉ nhục chính thê!
Lão phu nhân Tạ bĩu môi, còn định nói gì thì Tước Quý đã kéo bà một cái:
"Được rồi nương, bớt nói vài câu đi."
Hắn cũng chỉ vì nghe nói hôm nay hoàng đế triệu kiến Sở Hoài Sơn nên mới dám đến, ầm ĩ nữa thì người ta cũng sắp trở lại rồi.
Hắn vừa định đưa mẹ rời đi thì Sở Tĩnh lạnh lùng quát:
"Đứng lại!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!