Chương 19: Đều là thanh mai trúc mã

Editor: Búnn.

Ăn cơm trưa xong, hiệu trưởng Vệ trở về phòng làm việc tìm chủ nhiệm Đinh tám chuyện.

Những năm gần đây chủ nhiệm Đinh biến trường thể thao Thụ Thanh thành viện dưỡng lão, cả ngày ngay cả đánh rắm cũng không có, tìm được một hai học sinh liền như nhìn thấy cha ruột, dù tốt hay xấu cũng đều kéo vào. Việc này trực tiếp khiến tài nghệ của toàn bộ học sinh trường thể thao Thụ Thanh giảm xuống

- không hổ là trường thể thao 'Nghiệp dư', nhóm vận động viên nghiệp dư đến không thể nghiệp dư hơn được nữa rồi.

Duy nhất lấy được một người đã từng làm lão đại trong giới tennis Trung Quốc là Nam Phong, vậy mà huấn luyện viên Nam quá mức tùy hứng, ngoại trừ Lục Sênh và Từ Tri Diêu, anh không nhận không sinh mới.

Điều này cũng không thể trách Nam Phong, chút tiền lương trường Thụ Thanh phát cho anh không đủ tiền một gói thuốc lá, làm sao có thể khiến anh tích cực đây? Có thể đợi nhiều năm như vậy cũng coi như là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi, hơn một nửa là do phân lượng của hai đứa nhỏ.

Tóm lại là trường Thụ Thanh cố hết sức tàn, cũng không có khả năng xoay chuyển tình thế nữa rồi. Chủ nhiệm Đinh cũng là người thông minh, cũng nghĩ tới chuyện tới nơi khác làm, thậm chí đã có một lần nay cả thư xin thuyên chuyển công tác ông cũng đã viết xong, cả kế sách cũng nghĩ, nhưng khi nhìn bóng lưng cô độc ưu thương khi đứng trước cửa sổ ngắm nhìn trời chiều của hiệu trưởng Vệ, đầu chủ nhiệm Đinh lại tàn, lại ném thư xin thuyển chuyển đi.

Quên đi, dù sao trường học rách nát này cũng sắp xong đời rồi, trong chốc lát ông cũng không vội, chờ thêm một chút, cũng coi như là đến nơi đến chốn.

Đến lúc hiệu trưởng Vệ tìm được chủ nhiệm Đinh, hỏi ông: "Nam Phong nói tìm bác sĩ cho Lục Sênh với Từ Tri Diêu, ông cách nào không?"

Đầu chủ nhiệm Đinh lắc mạnh: "Không có."

Hiệu trưởng Vệ lại hỏi: "Không phải con gái ông học y vận động chuyên nghiệp sao? Đã sớm tốt nghiệp rồi đúng không?"

Nội tâm chủ nhiệm Định phỉ nhổ một cái: Con mẹ nó ông đây bại vì nơi tồi tàn này đã đủ rồi, còn muốn lôi kéo con gái của ông vào đây sao?

Sau đó chủ nhiệm Đinh ra vẻ tiếc nuối nói với hiệu trưởng Vệ: "Năm trước đã tốt nghiệp rồi, có điều nó đã vào đội tuyển tỉnh rồi." Dừng một chút, thần sắc của ông có chút kiêu ngạo: "Đội bóng bàn tỉnh."

Đội bóng bàn Trung Quốc đứng thứ nhất, có thể vào đội bóng bàn tỉnh phải là người tương đối có tiền đồ, cũng tương đối có phong cách.

Hiệu trưởng Vệ liền ngượng ngùng không nói gì nữa.

Chủ nhiệm Đinh sờ sờ túi, móc ra một bao thuốc rỗng, ông chìa tay về phía hiệu trưởng Vệ: "Có thuốc lá không?"

Hiệu trưởng vệ đưa Hồng Tháp sơn cho ông.

Chủ nhiệm Đinh lấy một điều Hồng Tháp Sơn ra, trả lại bao thuốc lá cho hiệu trưởng. Ông châm thuốc lá, hít một hơi, nhất thời kinh ngạc. "Ồ, bây giờ vẫn còn vị hồng tháp sơn như vậy sao? Không kém Hoàng hạc lâu bao nhiêu đâu!"

Hiệu trưởng Vệ đột nhiên hiểu gì đó, nhưng hối hận thì đã muộn, ông bi phẫn đấm đám bàn: "Đó chính là Hoàng hạc lâu!"

Chủ nhiệm Đinh cười híp mắt hút thuốc: "Hiệu trưởng thật tốt với tôi."

Con mẹ ông. -_-#

Tâm tình u buồn của hiệu trưởng Vệ phải qua khoảng năm phút đồng hồ mới được hóa giả, sau khi hóa giải, ông không chết tâm hỏi chủ nhiệm Đinh: "Không phải con gái của ông vốn ái mộ Nam Phong sao? Hình như tôi có nghe ông nói qua, chuyện ngày đó Nam Phong xảy ra chuyện nó khó chịu, ông còn phải dụ dỗ nó cơ mà."

Chủ nhiệm Đinh lơ đễnh: "Một mình Tiểu Niên theo đuổi ngôi sao có là gì, năm đó người ái mộ Nam Phong trải rộng đại giang nam bắc đấy thôi, bây giờ còn có mấy người?"

Hình như... còn lại một mình Lục Sênh.

Hiệu trưởng Vệ thở dài nói, lại hỏi: "Con bé biết Nam Phong đang ở trường của chúng ta không?"

"Tôi không nói với nó."

***

Huấn luyện buổi chiều của Lục Sênh chỉ kéo dài đến một rưỡi, sau đó cô đi tắm rửa sạch sẽ, thay đồng phục học sinh.

Đúng vậy, ngoại trừ luyện tập, cô vẫn phải đi học.

Từ Tri Diêu nhanh hơn cô một chút, Lục Sênh xuống tầng thì thấy cậu đã ngồi trên xe đạp đợi cô. Đồng phục học sinh xen lẫn xanh trắng rộng thùng thình, cơ thể Từ Tri Diêu thon dài cao ngất ngưởng, bả vai rộng, vẫn có thể tiếp tục cao lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!