13
Mã sư gia đồng ý đi cùng ta, nhưng khi vừa ra khỏi cửa, nha môn xảy ra việc gấp, hắn đành phải quay lại xử lý.
Ta cầm theo hộp đồ ăn, tiến đến phủ nha.
Ta đưa hộp đồ ăn cho thị vệ của Ninh Vương và nhờ anh ta chuyển lời:
"Thần nữ Đậu Yến, xin được cầu kiến Vương gia."
Thị vệ nhận lấy hộp rồi đi vào.
Ta chắp tay đứng trong sân, chờ đợi một lát thì từ trong phòng đột nhiên truyền ra tiếng huyên náo, ngay sau đó, hậu viện trở nên hỗn loạn.
Vương Nghiêu vội vàng đến, mang người trói ta lại.
"Ngươi thật to gan, dám hạ độc Vương gia!" Ông ta quát.
Ta nói với ông ta rằng hộp đồ ăn này là do Mã sư gia đưa cho ta.
Ông ta lập tức cho gọi Mã sư gia đến. Dĩ nhiên, Mã sư gia không thừa nhận hộp đồ ăn là do hắn đưa.
Hắn biện minh:
"Tại hạ hôm nay luôn ở trong nha môn làm việc, chưa từng đến Hạnh Hoa Lâu."
"Ngươi còn gì để nói không?" Vương Nghiêu lạnh lùng hỏi:
"Ngươi là con gái của Đậu Thanh Hà, hắn đã ăn cắp ngân khố, ngươi chột dạ nên muốn mưu hại giám quan."
Ta nhẹ nhàng bật khóc:
"Đại nhân, trong hộp điểm tâm này có độc gì? Ai đã bị trúng độc? Tại sao lại khẳng định là do tiểu nữ hạ độc?"
Vương Nghiêu ngẩn người.
"Đúng vậy, bản vương trúng độc gì sao?" Một giọng nói vang lên từ sau cánh cửa, giọng nói ấy khiến ta nhíu mày, vì nghe rất quen thuộc.
"Vương gia, ngài không sao chứ?"
Vương Nghiêu bừng tỉnh, khuôn mặt đầy vẻ vui mừng:
"Ngài không sao thì tốt quá, hạ quan thấy ngài ngất đi, thực sự vô cùng hoảng sợ."
"Đúng vậy, bản vương ăn xong điểm tâm thì chợp mắt một lát, tại sao đại nhân lại cho rằng bản vương đã trúng độc?" Ninh Vương tiếp tục truy hỏi.
Sắc mặt của Vương Nghiêu lập tức tái nhợt, trán lấm tấm mồ hôi.
"Điểm tâm mà Đậu tiểu thư gửi rất ngon, hãy để Vương đại nhân và Mã sư gia cũng thưởng thức."
Thị vệ bước tới, bóp miệng Vương Nghiêu và Mã sư gia, nhét điểm tâm vào.
Vương Nghiêu sợ hãi quỳ xuống cầu xin, Mã sư gia thì đến mức không thể kiềm chế nổi, khóc lóc van xin tha mạng.
"Có vẻ như hai vị đại nhân hiểu rõ hơn Đậu tiểu thư về việc trong điểm tâm có độc hay không." Ninh Vương hừ lạnh một tiếng:
"Điểm tâm này thực sự rất ngon, hai vị hãy ăn thêm đi."
Mã sư gia bị lôi đi, ánh mắt nhìn ta đầy kinh ngạc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!