Giờ nghỉ trưa.
Triệu Lí ngồi bên cạnh Lâm Đế, nhìn anh chơi di động, lại nhìn về phía Lưu Tử Đồng đang ngủ rất thục nữ, hỏi Lâm Đế: "Không phải lúc trước cậu nói cô ấy sẽ vất vả sao? Còn không cho cô ấy làm trợ lý, vậy mà lúc cô ấy nói tìm cho cậu trợ lý khác thì cậu lại không đáp ứng?"
Tay Lâm Đế đang chơi di động tạm dừng lại, nửa ngày sau anh mới nhàn nhạt nói: "Tôi tự tìm trợ lý, cô ấy hoàn toàn không có việc gì làm, nhàm chán thôi, không thể đảm đương chức trợ lý được đâu."
Triệu Lí: "…… biết là vậy." Nhưng anh ta vẫn có chút lo lắng: "Lỡ như cậu không thể lo một lúc quá nhiều việc, lúc đó làm sao bây giờ?"
Lâm Đế: "Sẽ không, chiếu cố cô ấy như thế này sẽ không quá nhiều việc đâu."
Triệu Lí: "Tôi không hỏi nữa."
Một lát sau, anh ta lại nói: "Tôi ngày mai về lại thành phố S, cậu quay xong bộ phim này cũng gần tới Tết rồi, lúc đó chương trình xuân vãn của Kim Đài cậu có tham gia không?"
Kim Đài chính là đài truyền hình của Kim Thành.
Lâm Đế ngã ra sau, tựa lưng vào ghế ngồi, duỗi tay kéo lại tấm chăn ngay cằm Lưu Tử Đồng, nói: "Được, vậy tham gia đi."
Triệu Lí: "Thật không nghĩ gần đây cậu lại dễ nói chuyện như vậy."
Lâm Đế không trả lời, anh sửa lại cho Lưu Tử Đồng tấm chăn đắp trên người, lại vén sợi tóc của cô làm lộ ra nửa khuôn mặt. Anh cảm thấy thật ủy khuất cho cô, chạy tới làm trợ lý cho anh, vất vả không nói, còn phải chịu đựng những lời vô nghĩa từ những người trong đoàn phim, Lâm Đế nói với Triệu Lí: "Anh hẹn gặp người đại diện Tiêu Tích một chút đi."
Triệu Lí sửng sốt, nhìn qua Lưu Tử Đồng còn đang ngủ, hỏi: "Cậu muốn làm gì đấy?"
"Muốn hỏi cô ấy một chút làm sao để tuyển trợ lý."
Triệu Lí: "……" Đế ca của tôi thật lợi hại, càng ngày càng có chỗ đứng. Mấy năm nay Lâm Đế đã lột xác, không bao giờ còn là đầu ngỗng ngơ ngốc lúc mới tiến vào giới giải trí nữa.
Anh ta nói: "Việc này cứ để tôi đi nói, cậu cũng đừng phí tâm vào chuyện này."
Lâm Đế: "Ừ."
……
Lúc Lưu Tử Đồng tỉnh dậy vừa lúc Lâm Đế đang tiến hành chỉnh tranh, Lưu Tử Đồng cầm lấy bình thủy, đứng dậy đi lấy cho anh một bình nước ấm, sau khi trở về thì nhìn thấy phía bên trong đang có nhân viên trang điểm cầm một đôi giày ra tới, đặt ở bên chân Lâm Đế, tất nhiên là để anh mang, Lưu Tử Đồng cười đi qua, nói với chuyên viên trang điểm nói, "Để tôi mang cho."
Chuyên viên trang điểm dừng một chút, có chút chần chờ, nhưng bên kia lại có người kêu cô ấy, cô ấy gật đầu nói: "Vậy phiền cô rồi."
Hai người nói chuyện không lớn, Lâm Đế lại đang mắt nhắm mắt hờ, mở mắt ra thì đã nhìn thấy Lưu Tử Đồng ngồi xổm xuống dưới, anh duỗi tay giữ chặt cánh tay của cô, "Để anh tự mang được rồi."
Lưu Tử Đồng đẩy tay anh ra, cười nói: "Em giúp anh, anh mặc đồ như thế này khó cúi xuống lắm."
Sau đó còn nói thêm: "Còn nữa……" Cô kề sát vào anh, ở bên tai anh nhẹ nhàng nói: "Em giúp anh mang giày cảm giác không tốt sao?"
Lâm Đế cả người cứng đờ, chỉ cảm thấy bên tai bị hơi thở của cô quấn quanh, cực nóng bỏng, anh híp mắt nhìn cô, hầu kết giật giật, Lưu Tử Đồng ngồi xổm xuống, thành thành thật thật giống hệt như cô trợ lý nhỏ, nâng chân anh lên mang giày vào cho anh, tay anh đặt trên tay vịn của ghế, cúi đầu nhìn xuống, cứ như vậy yên lặng mà nhìn cô.
Đôi mắt có rất nhiều cảm xúc thoáng qua.
Chuyên viên trang điểm của anh thấy thế, đang cầm cây bút vẽ cũng không dám cử động. Giúp anh mang giày vào xong, Lưu Tử Đồng nâng tay lên đặt trên đầu gối anh, cười hỏi: "Hoàng Thượng, có vừa lòng không?"
Lâm Đế nhìn cô, nắm cằm cô, hơi cong môi, nói: "Vừa lòng."
Sau đó anh nhắc nửa người cô lên, hạ đôi môi lên làn môi đỏ của cô, nói: "Cảm ơn."
Lưu Tử Đồng liếm khóe môi, cười nói: "Không cần khách khí."
Xung quanh có chuyên viên trang điểm, trợ lý và vài diễn viên linh tinh khác đều đang tập trung hóa trang nên không thấy được, Tiêu Tích nâng váy tiến vào, vừa lúc nhìn thấy một màn hôn môi của hai người, bước chân của cô ta dừng lại, hai giây sau, cô ta xoay người đi ra ngoài, trong lòng giống như đang có gió to biển lớn làm cô ta lung lay sắp đổ.
Các cảnh quay buổi chiều đa số đều là do Lâm Đế và Tiêu Tích diễn, Tiêu Tích đối mặt với anh có vài phần hổ thẹn, giữa trưa nhờ những lời nói của trợ lý, một mặt cô ta thu được sự đồng tình, mặt khác cũng thu lại một số lời nói không tốt lắm, ví dụ như nói cô ta xen vào việc của người khác, hoặc là nói cô ta mới chỉ có một chút nhân khí liền không biết xuất thân của bản thân mình, cô ta nghe được có chút khó chịu, để ngủ trưa cũng không được ngon, vì thế bây giờ ảnh hưởng đến cảm xúc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!