May mắn rời giường đúng giờ, bọn họ đến phim trường vẫn còn sớm, nhưng hóa trang thành nhân vật trung niên khá phức tạp, hầu như trên mặt đều phải thoa kem bôi phấn vẽ thêm đủ điều, hơn nữa tóc cũng phải chỉnh sửa lại, một lần hóa trang này tốn phải hai đến ba tiếng, Lưu Tử Đồng cầm điện thoại chụp hình cho Lâm Đế, muốn chọn ra tấm đẹp nhất.
Lâm Đế rất phối hợp, Lưu Tử Đồng kêu anh quay về hướng đông anh liền quay, kêu cúi đầu xuống thì cúi đầu, một vài nhân viên trang điểm cười trêu chọc: "Lâm lão sư hôm nay rất phối hợp nha, tiểu trợ lý trước kia chỉ có thể chụp chính diện mặt than của Lâm lão sư thôi."
Lưu Tử Đồng mỉm cười, nhìn Lâm Đế liếc mắt một cái: "Không thích chụp ảnh sao?"
Lâm Đế: "Không có."
Nhóm chuyên viên trang điểm: "Lâm lão sư, cậu gạt người!"
Lưu Tử Đồng cười, bước lên giúp Lâm Đế sửa sang cổ áo, hỏi chuyên viên trang điểm, "Vậy được chưa?"
Một chuyên viên trang điểm buông đồ nghề xuống bước lên, nhìn từ trên xuống dưới, nói: "Được rồi, làm phiền Lưu tiểu thư hỗ trợ kéo vạt áo choàng đằng sau một chút."
Lưu Tử Đồng nhìn áo choàng to rộng của anh lập tức muốn khom lưng xuống, tay Lâm Đế duỗi ra giữ chặt cánh tay của cô, nói: "Để anh làm được rồi, em đi lấy cho anh ly nước."
"Được." Lưu Tử Đồng xoay người, cầm ly nước đi ra, nhân viên trang điểm ở một bên nhìn chăm chú, đi theo Lâm Đế ra ngoài, toàn bộ mọi người trong đoàn phim ở bên ngoài ngơ ngác nhìn Lâm Đế tự mình nhấc vạt áo choàng đi, còn trợ lý xinh đẹp của anh đang trong tay cầm ly nước, vui vẻ thoải mái đi ra một mình.
Triệu Lí trong lòng gào thét một tiếng.
Đạo diễn đi nhanh đến chỗ trợ lý đạo diễn, hai người cùng nhìn qua, sau đó họ lập tức tiến lên giúp Lâm Đế nâng áo choàng.
Một lúc sau, bên này Tiêu Tích cũng đã hóa trang hoàn hảo, từ phòng hóa trang đi ra, trang phục đỏ rực thời Đường đẹp lay động lòng người, tuy ban đầu cô ta là diễn viên tuyến mười tám nhưng bởi vì bây giờ tiếp nhận đóng phim cổ trang lịch sử nên nhân khí tăng rất nhanh, hơn nữa bản thân cô ta cũng tự mang trong mình khí chất, trong số các diễn viên ở đây cô ta là đẹp nhất.
Cảnh quay ngày hôm nay chủ yếu là của Tiêu Tích.
Theo kịch bản cô ta phải dựa vào lồng ngực Lâm Đế, sau đó hai người sẽ hôn nhau.
Lâm Đế phải đóng phim, ở bên cạnh Lưu Tử Đồng không có việc gì làm, chỉ muốn nhìn anh kỹ một chút. Khu nghỉ ngơi của Lâm Đế có ghế dựa, Lưu Tử Đồng mặc áo khoác ngồi xuống, tuy hiện giờ là tháng chín nhưng phía bên thành phố điện ảnh rất lạnh, Lưu Tử Đồng nghĩ Lâm Đế chỉ mặc một áo lót nền sam mỏng phía bên trong áo choàng liền đứng dậy, đi lấy miếng dán làm ấm.
Nhìn thấy anh còn chưa diễn, cô giơ miếng dán lên, hỏi Lâm Đế: "Anh dán không?"
Lâm Đế nhìn cô đang xoa vai, lắc đầu: "Em dán đi."
"Anh không lạnh hả?"
"Không lạnh, em dán đi. Triệu Lí, cậu đi xem cô ấy đi."
Triệu Lí: "….. Ừ."
Đầu kia Tiêu Tích cũng có chút lạnh, cô ta quay sang hỏi trợ lý: "Chúng ta còn miếng dán làm ấm không?"
Trợ lý luống cuống, nói: "Em xin lỗi, Tiêu tỷ, ngày hôm qua đã dùng hết rồi ạ. Để bây giờ em chạy đi mua." Cô ấy quay người chạy ra ngoài, Tiêu Tích nhìn Lưu Tử Đồng còn cầm trong tay miếng dán làm ấm, cô ta hỏi Lâm Đế: "Tôi có thể mượn hai miếng được không?"
"Không thể." Lâm Đế nói.
Tiêu Tích: "……." Cô ta xoa cánh tay đang nổi da gà lên, tâm tình mất mát.
Rất nhanh sau đó đạo diễn hô bắt đầu.
Cảnh quay hôm nay có phần quan trọng.
Lưu Tử Đồng không sử dụng hai miếng dán kia, đặt ở một bên, sáng nay cô mặc rất nhiều, cô ngồi ở trên ghế, chống cằm nhìn cảnh quay.
Triệu Lí ở một bên gọi điện thoại.
Quay xong các cảnh rất nhanh đến 10 giờ, Lưu Tử Đồng nhìn những quan đại thần đang dần rời đi, sau đó Tiêu Tích nâng váy bước vào chính điện, trong lòng hiểu được đã đến cảnh quay của riêng hai người họ. Lâm Đế ngồi ở trên long ỷ, cánh tay gác vào tay vịn, nửa híp mắt, như là đang ngủ.
Đạo diễn nói sắp bắt đầu, mọi nhân viên đều tránh ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!