Những ngày sau đó chỉ có mình cô luyện tập vì anh bận xử lý công việc ở công ty.
Cô ngày càng tiến bộ, chỉ trong vòng vài ngày, cô có thể bắn trúng hồng tâm ở một khoảng cách xa. Anh rất hài lòng với khả năng của cô.
Trong bữa cơm tối, cô mở lời.
- Ngày mai em sẽ bắt đầu đi làm lại.
- Hửm? Sao em không ở nhà chơi?
- Anh ngước mặt lên hỏi. Cô nghĩ anh không nuôi nổi cô à?
- Em không muốn ăn bám anh mãi đâu.
- Cô phụng phịu nói. Cô muốn sài tiền của bản thân, sài tiền của anh, cô thật sự rất ngượng.
- Nhưng anh muốn em ăn bám anh cả đời.
Với lại mau anh có việc khác cho em rồi.
- Việc? Việc gì?
- Cô nghi hoặc hỏi.
- Mai ba mẹ anh từ Mỹ trở về, anh muốn em đi ra mắt bố mẹ anh.
- Anh bình thản nói.
- Cái gì? Ra mắt? Em.. em không đi đâu, em...
- Mặt cô trắng bệch, lắp bắp nói. Cô cần thời gian dài để chuẩn bị tâm lý cho việc này.
- Ba mẹ anh rất dễ tính.
Em không cần phải căng thẳng.
- Nhưng mà -
- Không nhưng nhị gì hết. Ngày mai 7h tối anh sẽ chở em đi gặp họ. Họ rất muốn gặp em.
- Anh mỉm cười nói.
Anh nhớ lại lúc anh nói với ba mẹ chuyện của cô và anh, mẹ anh rất nôn nóng muốn gặp cô cho bằng được.
- Vậy... hai bác thích gì?
- Họ thích em làm con dâu của họ.
- Em nghiêm túc đó
- Cô giận dỗi nói. Chuyện này anh còn đùa được nữa chứ.
- Thì anh nghiêm túc mà. Bọn họ muốn em làm con dâu của họ, không biết em có đồng ý không?
- Anh đưa tay ra, nhìn cô cưng chiều nói.
Cô đặt tay lên tay anh, mỉm cười nói.
- Nếu họ muốn, em sẽ không phụ lòng họ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!