Chọn quà mừng kết hôn cho người khác là việc rất vui, nhìn từng món được trưng bày tinh xảo ở bên trong, ánh mắt Nguyên Bảo tràn đầy hâm mộ
"Thật đáng ghét, em cũng muốn kết hôn......" Dẫu sao mấy thứ đồ này đều rất đáng yêu, nếu là cô kết hôn nhất định bảo BOSS mua cho cô những thứ như vậy.
Đột nhiên Nguyên Bảo liếc thấy hộp nhạc làm bằng thủy tinh, trong hộp là hai bé gái đang xoay tròn rất đáng yêu, ánh mắt Nguyên Bảo sáng lên, đưa tay hướng nhân viên bán hàng chỉ
"Làm ơn cho tôi xem cái này."
Nhân viên bán hàng đặt đồ đến trước mặt cô: đây là hộp âm nhạc được chế tác tinh xảo, vừa nhìn đã biết giá trị xa xỉ, bởi vì là quà kết hôn, tất nhiên cô không thể hẹp hòi, hộp âm nhạc rất đẹp, phía trên còn có bé gái đang khiêu vũ, chúc bọn họ sớm sinh quý tử không sai......
"Tôi lấy cái này, gói lại cho tôi......" Đắt tiền một chút, nhưng bạn bè là quan trọng nhất.
Sau khi mua đồ xong Nguyên Bảo chuẩn bị về nhà, nhưng đột nhiên cô nhìn thấy một cô gái ngồi xổm ở góc đường đang rên rỉ, nhìn thế nào cũng thấy cô gái kia quen mắt, Nguyên Bảo không nhịn được tò mò, cô từ từ đi đến, người nọ ngẩng đầu lên, khi thấy Nguyên Bảo đi đến ánh mắt hiện lên tia kinh ngạc, một giây tiếp theo cất bước chạy đi!
Này, Lý Lạc Nhi -- Nguyên Bảo kêu lên một tiếng: mình và cô diễn viên này thật đúng là có duyên ( mặc dù cô ấy chỉ chạy lướt qua), nhưng mà vừa rồi tuyệt đối Nguyên Bảo không nhìn nhầm.
Cô nhìn thấy trên da Lý Lạc Nhi hiện lên dấu hôn chói mắt, vừa nhìn đã biết xảy ra chuyện không nhỏ, có điều chuyện này liên quan gì đến cô?
truyện thấy hay các bạn sang . đọc nhé
Nguyên Bảo lắc đầu, xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng phía trước từ từ rời đi, Lý Lạc Nhi âm thầm thở phào nhẹ nhõm: vừa rồi không bị nhìn thấy chứ? Cô kéo cổ áo thật chặt, hai con mắt khóc đã sưng lên, Lý Lạc Nhi cảm thấy bản thân tự tạo nghiệp chướng, không có một chút phản ứng, bị người kia......
Trinh tiết của cô đã không còn, như vậy làm sao có thể ở cùng với anh Dung.....
Không nên ép tôi!!! Lý Lạc Nhi đau khổ kêu gào: nếu......... cũng không cần cô nữa, như vậy bản thân cô còn cái gì, ánh mắt đột nhiên hiện lên một tia đọc ác, người cô yêu chỉ có thể là của cô, ai cũng không thể cướp đi!
......
"BOSS, em cũng muốn kết hôn." Nguyên Bảo lăn lộn ở trên giường, người đàn ông nào đó nghiêng nghiêng nhìn cô một cái.
"Vậy không phải rất đơn giản, ngày mai chúng ta đi kết hôn."
"Cảm giác kết hôn tốt như vậy thật đáng tiếc."
BOSS dừng công việc trong tay lại
"Ý của em là em lựa chọn phương án thứ hai?"
Nguyên Bảo...... Rời khỏi BOSS, dường như cô không có lựa chọn tốt hơn, nhưng mà...... Việc này mà nói thật không cam lòng, người ta gặp gỡ nhiều bạn trai ưu tú, chẳng lẽ muốn cô phải treo cô trên một thân cây sao?
Không tránh khỏi có cảm giác hết sức buồn phiền.
Lại nghĩ gì vậy? thân thể BOSS đè ép tới
"Đừng nghĩ tâm tư gì không chính đáng, đời này em chỉ có một người đàn ông là tôi."
Nguyên Bảo...... Cô còn chưa nói có đàn ông khác, thần kinh BOSS có chút thất thường rồi.
Chờ thêm 1 tuần sau Nguyên Bảo mới dám kéo Ngôn Sóc đến rạp chiếu phim, là người đàn ông của mình, sao lại có thể không xem phim của vợ mình.
Trong rạp chiếu phim tối như mực, đột nhiên Nguyên Bảo nhớ tới di động của bản thân, khi đó BOSS vì tìm người mẫu dẫn mình đến rạp chiếu phim, gây ra không ít chuyện cười, Nguyên Bảo không tránh khỏi có chút nhung nhớ, hiện tại anh Tần Lãng cũng rất được hoan nghênh, cả ngày quanh quẩn ở studio.
《 Shinji 》 được hưởng ứng ngoài ý muốn, dĩ nhiên cũng có người không tán thành, chỉ là những scadal kia cũng không tạo phiền toái gì đối với cô, Nguyên Bảo dựa vào bả vai BOSS nhìn bản thân trên màn ảnh, cảm giác rất kì diệu, người đàn ông bên cạnh nhìn rất nghiêm túc, ánh mắt nhìn không chớp.
"BOSS, có phải cảm thấy em lên hình rất đẹp." truyện thấy hay các bạn sang . đọc nhé
Yên lặng một hồi, ánh mắt của người đàn ồn vẫn không rời khỏi màn ảnh lớn
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!