Chương 2: (Vô Đề)

Ngôn Sóc khẽ nhíu mày một cái, sau đó kiểm tra hệ thống, kích vào chọc cho đứa bé ấy vui vẻ hơn, nhìn cái dáng vẻ này của Ngôn Sóc, tâm tình Nguên Bảo khá hơn trong nháy mắt......

[ Xin chúc mừng, Bảo Bảo của người đã khôi phục được trạng thái vốn có, bây giờ đang yên giấc, tốt nhất nên tắt điện thoại di động!]

Chân mày Ngôn Sóc càng nhíu chặt hơn, cuối cùng vẫn gập máy lại, khi anh ta tắt điện thoại di động đi, thì Nguyên Bảo cũng rơi vào trạng thái ngủ say!

Ngày thứ hai rất nhanh tới, Nguyên Bảo hi vọng chuyện mình biến thành điện thoại di động chỉ là một giấc mộng mà thôi, nhưng tiếng mở máy làm cô chấn động, thật đáng tiếc, đây là thực tại tồn tại với cô rôi......

Hôm nay BOSS có một buổi họp, anh ta vẫn mặc một bộ tây trang màu đen, dọc đường đi đều mang theo khuôn mặt lạnh lùng, rất khó tin rằng một người như vậy lại chơi cái trò của học sinh tiểu học!

"BOSS, buổi sáng tốt lành"

Chào buổi sáng!

Giọng nói của BOSS hết sức từ tính, cho dù thoạt nhìn qua là một nhân vật phản diện, cũng không thể loại bỏ được sức quyến rũ từ anh ta, trong công ty có rất nhiều cô gái nhỏ đều nhìn anh đến nỗi đỏ mặt!

Nguyên Bảo không biết kích tình đến từ đó, nhưng cô khẳng định BOSS cũng chẳng biết Lý Lạc Nhi là ai ~

"BOSS, William đi Thiên Tinh rồi ạ!" Lúc này, một người trung niên dáng dấp thật thà đi tới báo cáo.

Thời điểm nghe được cái tên đó, Ngôn Sóc dừng bước, anh chợt nâng lên nụ cười lạnh lẽo:

"Rất tốt! Tôi ngược lại muốn hắn ta tìm được manh mối gì ở đó, thông báo một tiếng. năm phút sau họp, chưa chuẩn bị xong thì lần tới đừng xuất hiện ở công ty này!"

Dạ!

Tâm tình BOSS không tốt~

Nội dung của buổi họp một chữ cô cũng không biết, điện thoại di động chỉ trở thành hình thức của cuộc họp hôm nay, Nguyên Bảo nhàm chán nhìn các chức năng trong điện thoại, cuối cùng mở cái trò chơi bồi dưỡng cục cưng ra ngắm!

Cái trò chơi này làm giống như thật vậy, đứa con nít nhỏ nhỏ, mềm mại, dáng vẻ còn rất giống với lúc Nguyên Bảo còn nhỏ, nhưng lúc ba nó không đến thăm, thì nó lâm vào trạng thái ngủ, số tuổi con nít bây giờ chỉ có tám tháng, lớn lên chỉ mất có ba ngày!

Hình như BOSS rất thích cái trò chơi này thì phải, mấy đồ của đứa trẻ này đều thuộc loại tốt!

Nguyên Bảo hơi chán, Baidu bây giờ còn đang giận dỗi, cho nên bây giờ cô cũng không biết mình đang ở thế giới nào!

"Cuộc họp hôm nay như vậy tôi, lần này chúng ta nhất định phải giành cho được" Supermodel Cup , rõ chưa?

Dạ vâng, thưa BOSS!

Rất tốt! BOSS có vẻ nguy hiểm híp híp hai con mắt

"Mấy người của mình nhớ quản lý cấp dưới cho tốt. Nếu như xảy ra tình huống như William lần nữa, tôi sẽ truy sát hắn ta ở trong giới người mẫu này, chính xác là như vậy!"

Cái người trung niên thật thà đi phía sau anh:

"Như vậy được không, dùng người mới mà nói thì......"

"Sẽ dùng người mới, không hiểu lời của tôi à?"

BOSS cong khóe môi

"Chưa học bò mà đã muốn chạy đi, tôi muốn xem Thiên Tinh kia rốt cuộc có tương lại gì hay không!"

Supermodel Cup!

Đúng rồi!!!

Trí nhớ của Nguyên Bảo đột nhiên mở rộng ra: Trong cuộc thi Supermodel, BOSS tự cao tự đại sử dụng người mới, kết quả trong tay Thiên Tinh kia, Thiên Tinh vốn là công ty đứng thứ hai trong giới thời trang lại đột nhiên trở thành người đứng đầu, lúc này tình huống kịch tính mới bắt đầu xuất hiện, cô gái bán chocolate xuất hiện, mãi cho đến tập 15 cũng không có đất diễn dành cho BOSS!!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!