Ngôn Sóc nhìn dòng chữ cứ hiện lên vài chục lần trên màn hình, lần đầu tiên, trong lòng sinh ra cảm giác lo lắng......
BOSS hít sâu mấy hơi, đè xuống nỗi bất an mãnh liệt trong lòng mình xuống, nhưng nhịp tim lại tăng nhanh đến cực hạn, bây giờ sắc trời cũng đã nhuốm màu đen, ngày mai sẽ diễn ra Supermodel Cup, cho nên anh quyết định về nhà rồi mới suy nghĩ kỹ càng chuyện gì đang xảy ra với cái điện thoại của mình......
Quyết định chủ ý, BOSS khởi động xe, chuyển bánh xe về hướng nhà mình.
Chờ lúc về đến nhà, BOSS bắt đầu nghiên cứu cái điện thoại di động không thể nào khỏi động lại chương trình, cài đặt lại chương trình nuôi dưỡng cục cưng đều ổn, sau khi vận hành vẫn hoạt động bình thường, điện thoại di động cũng không nhiễm virut, nhưng có gì đó hơi lạ?
Đôi mắt của BOSS chợt nhuộm màu đen, anh suy nghĩ, sau đó ra tay ngoan độc, đưa điện thoại lên cao so với mặt đất, sau đó ném nó lên..
Cộp——
Trong phòng vang lên một âm thanh va chạm của kim loại, điện thoại lăn vài vòng trên mặt đất rồi ngừng lại, không có tiếng dạ thưa mềm mại như lúc trước, cũng không tiết ra bất kỳ chất lỏng nào, mà lại giống một chiếc điện thoại bình thường mà người ta hay sử dụng.
BOSS cứ ngồi trên giường không nhúc nhích, tròng mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm cái điện thoại, đôi mắt anh mang theo một ý nghĩ gì đó không thể hiểu được, thật lâu, BOSS nở nụ cười tự giễu, sau đó nhặt cái điện thoại lên rồi ném nó lên giường, cầm quần áo vào phòng tắm.
Nhưng Ngôn Sóc không biết rằng, tất cả mọi chuyện đều được Nguyên Bảo nhìn thấy: Nguyên Bảo đang bị giam cầm, bị giam cầm ở một không gian màu vàng hoàn toàn không có gió, cô rất sợ, khi cô nhìn vẻ mặt của BOSS, cô cảm giác được mình ném xuống đất như thế nào, nhưng cô không đau, càng không có biện pháp nói với BOSS một câu.
Làm thế nào đây......
BOSS hình như rất lo lắng, làm thế nào đây......
Lo lắng, cô nên nói gì đây a ~
Xunh quang cô là kim loại sáng lấp lánh, khiến mắt cô bị đau vì nó.
[ Có muốn tôi giúp một tay không? ]
"Hừ. Baidu, ngộ nhỡ cô lừa tôi thì sao?" Rất quá đáng, tại sao lại cố tình để cô bị nhốt cùng với Baidu, tiểu thư hệ thống đâu?
Cô ta có dịu dàng giống như tiểu thư hệ thống đâu chứ.
[ Khách hàng thân mến, bởi vì phiên bản của bạn là phiên bản cũ, cho nên không cách nào phân biệt được loại điện thoại này, xin mời nhập vào khung tìm kiếm của tôi Trình tự cập nhật để thay đổi! ]
Nguyên Bảo rối rắm nhìn khung tìm kiếm Baidu bên cạnh: rốt cuộc nên bấm hay không nên bấm, rốt cuộc là tin hay không nên tin, làm thế nào đây, quá rắc rối, nhân phẩm của Baidu cô vẫn còn hoài nghi......
Nhưng......
Cô muốn BOSS, cô đẹp trai hơn BOSS nhà cô!
Nguyên Bảo suy nghĩ xong, nhập từ khóa tìm kiếm lên khung.
[ Ting! Trình tự cập nhật sẽ tiến hành sau ba giây nữa, sau 24 giờ thì sẽ biến thành cô bé, trong quá trình thăng cấp thì sẽ rơi vào trạng thái ngủ, 3,2,1, thăng cấp bắt đầu! ]
Ưmh, 24h, cô còn phải đi tham dự Supermodel Cup với BOSS mà!
Nhưng không còn cách nào, theo ánh ánh kim loại, cô chìm sâu vào giấc ngủ.
BOSS tắm xong đi ra ngoài nhưng điện thoại vẫn không khôi phục lại trạng thái ban đầu, buồn buồn thở dài một hơi, sau đó lên giường ngủ........
BOSS ngủ không yên ổn cả một đêm nay, lần đầu tiên anh rơi vào giấc mộng: Bên trong có một đôi mắt đen đang khóc nhìn anh, sau đó đưa tay muốn được ôm, anh cũng vươn tay ra ôm lấy, nhưng sau đó......
Đồng hồ sinh học khiến anh tỉnh lại sau giấc mộng.
Mắt anh trân trân nhìn trần nhà, anh đưa tay với lấy cái điện thoại đang để ở tủ đầu giường, trên màn hình vẫn là tấm ảnh đôi mắt mèo như cũ, hôm nay điện thoại anh vô cùng an tĩnh, và hôm nay tâm trạng Ngôn Sóc không được bình thường.
Lúc anh đến công ty, tất cả mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng. BOSS nhìn lướt qua rồi nói: Tần Lãng đi chưa?
Dạ, đã đi chuẩn bị!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!