Chương 18: Hai đầu tội lỗi (4)

Mặc dù Hoàng thành Lý Đường đã dời tới Lạc Dương từ hàng trăm năm trước, nhưng những di tích lịch sử vẫn được bảo tồn ở thành phố Trường An, nơi từng là kinh đô lúc trước. Thành phố đã được tu sửa không ít để trở nên hiện đại hơn nhưng những bức tường thành và cổng thành vẫn còn nguyên.

Nơi từng là Hoàng cung giờ đây một phần là ký túc xá cho chính phủ Trường An, một phần trở thành Cung điện hoàng gia, phần còn lại là mở cửa cho khách du lịch vào tham quan như di tích lịch sử.

Vì để tham dự Đại hội khí tượng thế giới được tổ chức ở Trường An vào tháng 10 mà Thái tử điện hạ đã gần 70 tuổi vẫn đến Trường An một chuyến, ở trong Cung điện hoàng gia. Hôm nay Lý Trạch Phân vội vàng xin nghỉ nửa ngày là vì Thái tử điện hạ đột nhiên muốn gặp cô.

Chưa tới 1 giờ chiều, Lý Trạch Phân đã ngồi lên xe của Trần Kiến. Không biết từ khi nào cô đã thay trang phục nghiêm trang, mái tóc đen dài búi thành búi đơn giản trên đình đều, lớp trang điểm nhẹ đã che đi sự mệt mỏi vì thức khuya, màu đồng tử cũng đã trở thành màu nâu đen của dòng máu hoàng tộc thuần khiết.

Sau khi thẩm tra kỹ lưỡng, chiếc xe lao vào Cung điện được canh gác cẩn mật dưới ánh mắt của nhóm khách du lịch. Mọi người đang đồn đoán về danh tính của người trong xe, thậm chí còn có người còn lấy điện thoại ra chụp lấy chụp để.

Cũng may cửa kính xe là loại kính chống đạn một chiều, người từ bên ngoài nhìn vào chỉ có thể thấy được biển số xe.

Chiếc xe dừng ở trước một Cung điện nguy nga.

Trần Kiến mở cửa xe giúp Lý Trạch Phân, cô lịch sự cảm ơn rồi bước xuống. Sau khi nghe tin, cấm quân* lập tức vây xung quanh người và xe, viên quan quân đứng đầu nói với Lý Trạch Phân:

"Chỉ điện hạ, mạo phạm rồi."

Sau đó liền sai hai nữ quân nhân khác đến  kiểm tra cô.

(*) Cấm quân: Lực lượng nòng cốt của quân triều đình, trực tiếp bảo vệ Kinh đô trong đó có Hoàng đế và hoàng tộc.

Việc khám xét được làm rất kỹ lưỡng, từ đầu đến chân, dùng giấy thử chất nổ* và máy dò tìm kim loại. Dường như Lý Trạch Phân đã quen với những chuyện này, cô rất hợp tác phối hợp kiểm tra, nụ cười lịch sự vẫn thường trực trên môi, đến khi xong xuôi còn lịch sự nói cảm ơn với hai người.

(*) Một loại giấy đặc biệt dùng để kiểm tra chất cháy nổ mà không cần mở túi hành lý ra, mình không biết ở VN có không nhưng đọc thấy ở TQ đã áp dụng cái này, chỉ cần lau qua hành lý rồi để vào một dụng cụ đặc biệt thì sau khoảng 5-10 giây sẽ cho ra kết quả.

Sau đó Lý Trạch Phân đi theo cấm quân vào điện, Trần Kiến thì theo một đoàn cấm quân khác để đậu xe vào nơi quy định.

Lý Trạch Phân bước qua cửa Cung điện rồi bị cấm quân đưa ra bằng cửa sau. Rõ ràng là Thái tử không có ở bên trong. Cô không nói lời nào, im lặng theo sát cấm quân, có vẻ như không định nêu thắc mắc gì.

Dọc đường đi, trừ cấm quân và viên chức trong Cung ra thì cô còn thấy vài nhóm học sinh trung học đang được các giáo viên dẫn đường.

Cô biết, xuất phát từ mục đích giáo dục và tuyên truyền nên dù là Cung điện ở Lạc Dương hay một phần cung điện ở Trường An đều cho phép các đoàn khách vào tham gia trong một khoảng thời gian cố định.

Thoạt nhìn có vẻ như đây là nơi học sinh có thể tùy ý chạy loạn, nhưng thật ra toàn bộ lộ tuyến đã được lên kế hoạch hết rồi, có cả cấm quân âm thầm trông coi. Vậy nên Lý Trạch Phân cũng không hỏi nhiều.

Chỉ là… Cô vô tình phát hiện ra đồng phục của nhóm học sinh này trông rất quen mắt, cẩn thận nghĩ lại mới nhận ra đây là đồng phục của trường Trung học số 8 Trường An. Ngay lúc trong lòng trỗi dậy một dự cảm xấu thì cô cũng vừa vặn nhìn thấy một gương mặt quen thuộc – Lan Huệ.

Cũng may là Lan Huệ vẫn chưa nhìn sang bên này, Lý Trạch Phân cũng nhanh chóng dời mắt sang nơi khác.

Nhưng ngay khi vừa rời mắt đi, đoàn học sinh bên kia lại bắt đầu nhao nhao:

"Oa, ngựa kìa! Là ngựa thật kìa!" Một đám loai choai chỉ tay về phía Lý Trạch Phân.

Có 4 viên quan quân cưỡi ngựa bên cạnh Lý Trạch Phân. Một trong số họ còn có một con ngựa đen chưa không ai cưỡi. Con ngựa đen này thoạt nhìn có vẻ giống với những con ngựa của cấm quân khácnhưng Lý Trạch Phân biết nó khác hẳn.

Viên quan bên cạnh Lý Trạch Phân dắt nó tới cạnh cô, ánh mắt của đám học sinh phía xa không khỏi rơi vào người cô.

Lý Trạch Phân không nhìn đám học sinh đó, cũng không quan tâm đến phản ứng của chúng.

Quan quân đưa dây cương tới trước mặt Lý Trạch Phân:

"Chỉ điện hạ, Thái tử điện hạ đang ở trường đua ngựa."

Ông ngoại Thái tử rất thích ngựa, kỹ năng cưỡi ngựa của cô cũng là do ông ngoại đích thân dạy cho. Vậy nên Lý Trạch Phân cũng không ngạc nhiên lắm về địa điểm mà Thái tử gọi mình đến.

Chỉ là…

Ít nhất đã 10 năm cô không chạm vào dây cương rồi, bộ trang phục trên người cũng không phù hợp, Lý Trạch Phân nén tiếng thở dài, mỉm cười nói cảm ơn với quan quân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!