Chương 10: Tiếng hát câm lặng (10)

Sau khi ăn chiều xong thì năng lượng cũng được bổ sung, đội điều tra đặc biệt nhanh chóng tăng tốc làm việc, âm thanh oán thán liên tục vang lên.

Trương Trác Bân:

"Tên Bành Hữu kia cũng hay lắm, lúc trước còn một mực chắc chắn địa chỉ là do anh ta để lộ, giờ cái tên Phạm Sinh Tư vừa lộ ra đã sợ tới tè ra quần. Không phải chỉ muốn khiêu khích nạn nhân thôi sao? Thế là xong rồi, tự mang gánh nặng lên vai mình thì trách ai."

Mao Lệ như đang nhai cái gì trong miệng:

"Là anh ta đơn phương theo đuổi Phạm Sinh Tư à? Phạm Sinh Tư cũng không nhất thiết phải có ấn tượng tốt với anh ta, nói không chừng đối tốt với Bành Hữu cũng chỉ vì anh ta là bạn cũ của Phạm Xương thôi."

Phùng Dịch Hoằng xoa lỗ tai gia nhập cuộc tán gẫu:

"Sao thế? Bành Hữu lại giở trò gì?"

Phương Uy: "Bác bỏ lời khai trước kia, bảo là chuyện địa chỉ Phạm Xương bị lộ không liên quan gì tới anh ta, anh ta chỉ nói cho Phạm Sinh Tư biết mà thôi. Sau đó anh ta để Phạm Xương ở nhà mình, nghe nói cũng  vì muốn cho Phạm Sinh Tư thấy mình là người nể tình bạn cũ.

Còn khóc bù lu bù loa, nói mình bị người phụ nữ đó lợi dụng, chúng ta hãy thông cảm đừng kiện anh ta tội cản trở công vụ.

Nghĩ hay thật đấy.Trương Trác Bân: Phạm Sinh Tư đúng là kẻ điên, nhưng cũng khó nói  rốt cuộc cô ta và Bành Hữu là ai đang lợi dụng ai.

Dù sao thì người bạn nối khố từ nhỏ đột nhiên nổi tiếng, trở thành một người anh ta không thể với tới, đừng nói là giúp đỡ anh ta, nói không chừng còn cho anh ta thể diện nữa, còn không ghen tị tới đỏ mắt sao?Nhưng bằng chứng ngoại phạm của anh ta là thật.

"Phương Uy dội một gáo nước lạnh."Đi kiểm tra bằng chứng ngoại phạm của anh ta đi, đến Giải trí Đạt Hỏa ấy.

"Phùng Dịch Hoằng vỗ bàn, không biết là tức giận vì nội dung cuộc trò chuyện này hay vì video giám sát bị thiếu nữa,"Chưa nói tới Bành Hữu, cả bằng chứng ngoại phạm của Phạm Sinh Tư cũng có vấn đề, không có ghi chép gì về chuyện bạn của cô ta nhờ mua album hết.

Dù gì thì Giải trí Đạt Hỏa cũng là một công ty lớn, nghe nói còn thuộc tập đoàn Bùi Thị, vì lý do gì lại đi tạo chứng cứ giả cho cô ta chứ?Mao Lệ:Có lẽ là vì Phạm Sinh Tư tìm được nhược điểm gì đó của Giải trí Đạt Hỏa? Về mục đích của chương trình tuyển tú 10 năm trước chẳng hạn.Phương Uy:Haizz, giới giải trí bây giờ đều mịt mù chướng khí như Triều Tiên bên kia rồi. Bề ngoài thì sáng sủa xinh đẹp, sau lưng đều là… Vừa biểu trên sân khấu xong thì đã bị kéo ngay tới khách sạn rồi, không bán thân thì không thoát được.

Những người có chút tài năng mà không bán thân thì cũng không còn đường để tiếp tục. Mấy người suốt ngày bỏ tiền ra đầu tư vào cái hố này cũng xem như  bị ngốc rồi. Còn Phạm Sinh Tư cũng điên nốt,  chưa từng bỏ lỡ bất cứ album, concert, chương trình gì cả, chưa kể những hoạt động không chính thức nữa.

Tiền lương của cô ta sao mà đủ dùng nhỉ?

"(*) Hoàng: Chỉ những nội dung khiêu dâm – Đổ: Đánh bạc – Độc: Ma tuý: Dùng để chỉ chung các tệ nạn xã hội. Phùng Dịch Hoằng:"Có quỷ mới biết.

Dù sao tôi cũng không hiểu nổi loại hành động này, gì mà fan cuồng, gì mà paparazzi, suốt ngày chỉ biết theo mông người khác, không thấy phiền sao?

Có thể giao tất cả công việc trong Cục cho họ không?Mao Lệ:Nói chung tâm lý kiểu đó đều méo mó, là cả một dây chuyền đó. Có cầu thì sẽ tự nhiên có cung, công ty quản lý cũng cần loại này để tạo nhiệt mà.

Anh đừng thấy Phạm Sinh Tư tiêu hoang, thu nhập của cô ta ngoài công việc chính cũng tuyệt đối không ít đâu.Trương Trác Bân:Vì vậy là Phạm Xương đang chặt đứt con đường làm giàu của cô ta sao? Không phải là nói chưa biết thật giả thế nào à?

Đúng thật là không hiểu thanh niên thời nay nghĩ gì.Phương Uy:Con đường làm giàu thì phải có lỗ có lãi, nhưng tình cảm dị thường cũng có, chứ không ai lại ngồi xổm nhìn lén người khác ăn ngủ cả ngày chứ… Khụ, trừ chúng ta ra.Ai, nói như vậy thì em gái Chỉ, cô cũng xui xẻo thật đấy,

"đề tài lại được chuyển tới Lý Trạch Phân,"Vừa mới đến đã gặp một vụ án mạng rắc rối thế này rồi. Hôm nay là ngày thứ 3 tăng ca rồi đúng không?

Cũng không còn cách nào khác, nghề cảnh sát là vậy đấy, rảnh rỗi thì chết, lúc bận không cẩn thận cũng chết. Hôm trước con trai tôi kêu gào đòi sau này làm cảnh sát, tôi trực tiếp bác bỏ luôn.

Tôi thấy cô cũng còn trẻ tuổi, lại còn có tài năng, thật không ngờ cô lại chịu chuyển đến đội này, ở Trung tâm không tốt sao, triêu cửu vãn ngũ*.

"(*) Một thuật ngữ ý chỉ thời gian làm việc trong giờ hành chính, từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều."Ừm…

"Lý Trạch Phân tạm dừng việc quan sát,"Có thể là do thời kỳ nổi loạn.

"Lông mi che khuất đi cảm xúc trong mắt cô."Hả, thời kỳ nổi loạn sao, vậy cô chắc chắn phải gặp em gái của đội trưởng Lan rồi.

"Lý Trạch Phân nhớ tới cô bé học sinh trung học lôi thôi trên xe buýt hôm đó, khẽ cười không nói tiếp. Cô dời ánh mắt, ấn nút phát tiếp video, sau đó nhìn thấy một chỗ trên màn hình liền ấn nút tạm dừng."Sao vậy?

"Trương Trác Bân để ý tới động tác của Lý Trạch Phân, lập tức nghiêm túc hẳn lên,"Phát hiện ra gì à?Chỗ này…

"Lý Trạch Phân chỉ vào một góc hình ảnh, ở đó là một cái biển quảng cáo mờ mờ bên đường. Nếu nhìn kỹ có thể thấy trên tấm biển mơ hồ phản chiếu cảnh sắc phía đối diện."Phóng to lên xem.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!