21
Vĩnh Bình năm thứ hai, Tạ Anh được bổ nhiệm làm Tri phủ Giang Nam.
Huynh bình định sơn tặc, thúc đẩy cải cách, khiến phong khí địa phương đổi khác.
Huynh liên tục dâng tấu lên Hoàng thượng, đề nghị thay đổi hủ tục, củng cố pháp chế, thúc đẩy cải cách.
Hoàng đế không chuẩn, huynh liền dâng tấu không ngừng.
Mãn nhiệm, dân chúng tặng vạn dân tán để tri ân.
Cùng năm hồi kinh, được phong Đồng bình chương sự, chính thức nhận chức Thừa tướng, bắt đầu thử nghiệm cải cách trên triều đình và thiên hạ.
Cũng trong năm ấy, huynh chính thức cầu thân với phụ thân ta.
Vĩnh Bình năm thứ ba, ta xuất giá, gả cho Tạ Anh.
Đêm tân hôn, chàng vén khăn voan đỏ, chỉ thoáng nhìn một cái liền đỏ mặt.
Ta cười khúc khích trêu ghẹo chàng:
"Tạ tướng, chàng có thích không?"
Tạ Anh đỏ bừng cả vành tai, ánh mắt bối rối, lại còn cố làm ra vẻ trấn định.
Ta cùng chàng nâng chén giao bôi, liếc nhìn đôi nến long phượng đang cháy rực rỡ.
Rồi kéo chàng cùng ngã xuống hỉ sàng rải đầy hạt dẻ và đậu phộng.
Đêm đến, trăng sáng soi ngoài song cửa.
Ta quay sang hỏi chàng:
"Chàng có yêu ta không?"
Lần này, ta dùng chữ yêu.
Tạ Anh không chút do dự, nắm lấy tay ta, đặt lên ngực trái của hắn.
Bên dưới lớp vải mỏng, chỉ có một trái tim nóng bỏng đang đập mạnh mẽ.
Kiên định, bền bỉ.
Tựa như từ trước đến nay, chưa từng thay đổi.
22
Mùa xuân năm Vĩnh Bình thứ tư, Hoàng đế tổ chức một cuộc săn mùa xuân.
Lần săn này mang ý nghĩa tế bái trời cao, các đại thần cùng gia quyến đều phải đi theo.
Là thê tử của Thừa tướng Tạ Anh, cũng là nữ nhi của Trấn Quốc Đại tướng quân, ta tất nhiên có tên trong danh sách.
Khi cùng Tiểu Điệp thu xếp hành trang, ta nghĩ ngợi một lúc, cuối cùng vẫn nhét một thanh đoản đao vào trong.
Đao nhỏ nhưng sắc bén, thích hợp để phòng thân.
Không hiểu vì sao, vừa nghĩ đến cuộc săn lần này, trong lòng ta lại dấy lên cảm giác bất an.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!