Chương 15: (Vô Đề)

Đợi cho Thủy Tiên lên xe ra về, Tài Khôn liền chạy ngay đến chỗ Thường:

- Ai vậy anh?

Thường vờ vịt:

- Ai đâu ?

- Chị khi nãy đó!

- Tài Khôn nheo mắt.

- Chỉ là ai vậy ?

- À, à, bạn hàng xóm mà!

- Thường ấp úng đáp và anh không hiểu sao mình lại không nói thật với Tài Khôn.

Cô bé làm như chẳng để ý đến vẻ bối rối của Thường. Cô tươi tỉnh hỏi:

- Chỉ ở cạnh nhà anh hả ?

- Ừ, ở sát bên cạnh!

Đột nhiên Tài Khôn hứ một tiếng:

- Rõ là anh nói xạo!

Thường giật thót:

- Anh có sạo gì đâu!

Tài Khôn nhún vai:

- Vậy mà không xạo! Hai nhà ở sát cạnh, sao anh và thằng nhóc Đạo lại không biết nhau ?

Thường quên béng:

- Thằng nhóc Đạo nào ?

- Thằng bé mua kẹo kéo của anh khi nãy đó! Nó là em của chị kia mà!

Thường sực nhớ ra. Anh ngạc nhiên:

- Sao em biết nó tên Đạo ?

- Sao lại không biết! Bọn trẻ ở đây, em biết mặt biết tên từng đứa ấy chứ!

- Đang nói, Tài Khôn bỗng ngoặt sang chuyện cũ

- Sao, vừa rồi anh xạo em phải không?

- Ừ.

Thường ừ xụi lơ. Tài Khôn tròn mắt:

- Anh xạo em chi vậy ?

Thường thở dài:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!