Chương 98: (Vô Đề)

[Daddy]Chương 98: Ngoại truyện 13 – Trì Vương gia x Úc giả Thái giámĐêm trăng, đầy hồ sen biếc khẽ lay trong gió chiều, tiếng sáo trúc réo rắt quanh đình Lưu Ly rồi tan đi. Trì Nghiên Tây khoác một chiếc áo dài màu nguyệt bạch, lười biếng nằm ườn trên sập.

Vũ nữ nhẹ bước múa, thân hình uyển chuyển mềm mại, dáng vẻ thanh thoát, mắt liếc đưa tình.

Thị nữ dâng rượu nóng, Trì Nghiên Tây nhận lấy, liếc mắt nhìn kẻ đang quỳ bên trái sập.

Trang phục thái giám, mặc trên người này lại đẹp lạ thường. Hắn hơi cúi đầu, chiếc cổ thon dài trắng như ngọc, quả là cảnh sắc nước hương trời trước mắt y, nhưng y ghét kẻ này.

Nguyên nhân không gì khác.

Chỉ vì tiểu thái giám tên Úc Chấp này, là món quà Tam hoàng huynh tặng y, thực chất là phái đến đây để giám sát y.

Thế nên hắn là chó của Tam hoàng huynh.

Mà y bình sinh ghét nhất mẹ con Tam hoàng huynh, chính họ đã hại chết mẫu hậu của y!

Nghĩ đến đây, y càng thấy Úc Chấp đáng ghét.

Tay vung lên, chén rượu nóng đổ hết lên cổ Úc Chấp. Chiếc cổ ngọc kia đỏ ửng lên rõ mồn một.

Nhưng Úc Chấp lại không hề rên một tiếng, bất động.

Mặc cho rượu chảy xuống cổ, làm ướt áo.

Những người khác thấy vậy, lặng lẽ mím môi, cúi đầu thấp hơn. Lục vương gia của họ đã là chủ tử dễ hầu hạ nhất thiên hạ rồi, chỉ trách hắn là người của Tam vương gia gửi đến, là người ngoài, là kẻ địch.

Chủ tử đối với hắn cũng chỉ là vài hình phạt nhỏ, nếu là người khác đã sớm tìm cớ xử lý hắn rồi.

Trì Nghiên Tây hừ một tiếng, chó biết cắn người không sủa, Úc Chấp này âm hiểm lắm, nhưng chỉ là một tên thái giám, ngay cả tư cách làm kẻ địch của y cũng không có.

Trong tầm mắt Úc Chấp chỉ thấy được chân của Lục vương gia, đôi giày thêu chỉ bạc, vô cùng tinh xảo.

Bàn chân này, ngày đầu tiên hắn đến đây, đã giẫm lên đầu hắn.

Hắn vẫn nhớ, chưa bao giờ quên.

Thực ra hắn không phải người của Tam vương gia, thân phận thái giám cũng là giả, hắn chỉ đến đó để trộm một tấm bản đồ kho báu.

Kết quả, ngày thứ ba hắn trà trộn vào phủ Trì Minh Kha, thì thấy Trì Kha đem bản đồ kho báu tặng cho Trì Nghiên Tây, chỉ là cả hai người họ đều không biết đó là bản đồ kho báu.

Vốn dĩ hắn định rời phủ luôn, chỉ là lúc đó hắn đang hầu hạ gần đó, Trì Nghiên Tây liếc nhìn hắn một cái, thế là hắn bị Trì Minh Kha tặng cho Trì Nghiên Tây.

Đỡ cho hắn phiền phức phải trà trộn vào phủ Trì Nghiên Tây, chỉ là cái gã Trì Nghiên Tây này…

Chậc.

Con ngươi màu sáng của Úc Chấp trầm xuống, Trì Nghiên Tây này thiếu đòn.

Úc Chấp ở đây không được giao việc tốt. Trì Nghiên Tây ghét hắn, người ở đây tự nhiên cũng không dám kết giao với hắn, thậm chí có kẻ còn nhân đó chèn ép, châm chọc hắn.

Đương nhiên hắn chẳng thèm để tâm.

Những kẻ làm nô làm tỳ sống trên đời này, giống như những con kiến mà hắn không cần thiết phải cố ý giẫm chết.

Hắn nhân đêm tối đi về phía thư phòng của Trì Nghiên Tây. Chăn nệm của hắn bị người ta tạt nước, hắn vừa hay mượn cớ phơi chăn để ra ngoài, không cần phải động não nghĩ lý do.

Chỉ là hắn vừa đến gần thư phòng, thì đúng lúc gặp Trì Nghiên Tây.

Trì Nghiên Tây: "Đứng lại!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!