[Daddy]Chương 96: Ngoại truyện 11 – 2000 vạn mua đứt Úc Chấp (Hết)Úc Chấp rất có năng khiếu học tập. Sau một học kỳ học chương trình lớp 10, trình độ của anh đã đạt đến mức của học sinh trung học cơ sở.
Đó là nhờ mỗi ngày về nhà anh đều cặm cụi học hành.
Và gia sư của anh chính là Trì Nghiên Tây.
Giờ phút này trong phòng anh, vị gia sư của anh có hơi uể oải, nguyên nhân có lẽ là vì kỳ nghỉ hè này, thầy Trì của anh vốn định đưa anh đi du lịch, nhưng anh lại một lòng một dạ muốn học.
Người anh Nghiên Tây của anh đã sống theo thời gian biểu của học sinh cấp ba suốt cả một học kỳ, với tư cách là một sinh viên đại học, thực sự có chút khó chịu.
Khi Úc Chấp nói muốn học trong kỳ nghỉ hè, Trì Nghiên Tây đã khuyên lơn suốt 3 ngày nhưng vẫn thất bại, cũng đã nghĩ đến việc thuê gia sư cho anh rồi mình đi chơi.
Cậu sắp ngột ngạt đến chết rồi.
Úc Chấp cũng đã đồng ý.
Chỉ là ngày hôm sau từ sáng sớm đã có gì đó không ổn. Đầu tiên là lúc ăn sáng, cậu để ý thấy mắt nhóc con đỏ hoe, cứ cúi đầu không muốn để mình thấy, bữa sáng cũng chẳng ăn được mấy miếng.
Lúc đó cậu vừa xót thương vừa mềm lòng, ý định đi chơi đã có phần do dự.
Nhưng cậu đã hẹn với Cổ Tấn Đình và mọi người rồi, trông trẻ cả một học kỳ, cậu thèm đi chơi lắm rồi.
Thế nên cậu cắn răng, tảng lờ đi.
Ăn sáng xong chuẩn bị ra ngoài, cái đuôi nhỏ cứ lẽo đẽo theo sau cậu, mấy lần ậm ừ muốn nói lại thôi, cũng không nói, cứ thế theo cậu bận rộn trước sau.
Trái tim sắt đá của cậu dần dần không còn kiên định nữa.
Cho đến cuối cùng, khi cậu sắp lên xe, cổ tay bỗng bị nắm lấy. Cậu vừa quay đầu lại, đã thấy nhóc con ngẩng cái đầu vẫn luôn cúi thấp, mắt đỏ hoe nhìn cậu.
"Anh Nghiên Tây, anh có về nữa không?"
Bộ dạng như thể mình sắp bỏ rơi cậu nhóc, đau lòng vì sẽ không bao giờ quay lại nữa.
Cậu còn đi cái quái gì nữa.
Vội vàng ôm lấy gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo của đối phương, ngón tay cái lau đi giọt nước mắt chực chờ rơi trên hàng mi dài, dỗ dành: "Nghĩ linh tinh gì thế, anh Nghiên Tây không đi chơi nữa, anh Nghiên Tây không đi đâu cả, ở nhà với em được không?"
Lúc này nhóc con mới cười, nhưng chỉ cười một cái, rồi lại ra vẻ mình làm sai: "Anh Nghiên Tây, em có phiền lắm không, anh sẽ ghét em chứ?"
Nói rồi, không đợi cậu trả lời đã đẩy cậu lên xe: "Anh Nghiên Tây đi chơi đi, em ở nhà học với các thầy cô cũng được."
Rồi người liền chạy mất.
Cậu đuổi theo vừa dỗ dành vừa đảm bảo, rằng cậu tự nguyện ở lại, rằng đi chơi cũng chẳng có gì vui, lúc này mới dỗ cho nhóc con vui vẻ trở lại.
Thế nên bây giờ cậu đang ngồi cùng Úc Chấp học bài.
Trì Nghiên Tây ngáp một cái.
Úc Chấp nghiêng đầu nhìn cậu, anh của bây giờ và lúc mới đến như hai người hoàn toàn khác, gương mặt trẻ trung căng tràn collagen, làn da trắng hồng khỏe mạnh đáng yêu, mái tóc bạc được cắt kiểu two block vuốt rối, thanh thoát và đẹp trai.
Anh gập sách lại.
"Anh Nghiên Tây, tối nay đến đây thôi, anh mau về nghỉ đi."
Ngoan ngoãn.
Khiến Trì Nghiên Tây lòng mềm nhũn, đưa tay xoa đầu Úc Chấp: "Được, em cũng đừng học nữa, uống xong ly sữa này rồi đi ngủ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!