[Daddy]Chương 9 – Gã Beta phát sốtTrì Nghiên Tây khoác độc một chiếc áo choàng ngủ, nằm bẹp dí trên ghế sô pha. Cơn bải hoải sau trận rượu đêm qua quả tình chẳng dễ chịu chút nào, đến nỗi quầng mắt cậu đã thâm lại.
Nhưng may sao, Ngải Kiệt đã mang tới cho cậu một thứ hay ho.
Ánh mắt cậu dừng lại trên xấp ảnh, gã beta ngạo ngược kia, phen này ắt hẳn đã sa vào tay mình rồi.
Đứng bên cạnh, Ngải Kiệt cung kính lặng thinh, nhưng với cặp mắt tinh tường có thể nhìn thấu sáu cõi, hắn đã liếc được thần sắc của cậu chủ nhà Trì Nghiên Tây. Chậc chậc, cậu chủ nhìn tấm ảnh của Úc Chấp thôi mà đã thâm tình đến thế, nếu bảo không phải là yêu thì hắn xin ăn hết cả chồng ảnh này.
Trì Nghiên Tây cầm xấp ảnh lên.
Ngải Kiệt thu hồi tầm mắt. Xấp ảnh này hắn đã xếp theo đúng thứ tự trong tệp tài liệu, không sai một tấm.
Góc chụp rõ ràng là lén lút, trong ảnh, một Alpha đang châm thuốc cho Úc Chấp. Hắn đã điều tra trước thông tin về Alpha này, bởi lẽ một trợ lý chuyên nghiệp như hắn phải hoàn thành những việc đơn giản này từ trước, để lỡ một ngày nào đó trong tương lai, khi cậu chủ buông một câu "trời trở lạnh rồi, cho nhà họ Chung phá sản đi", hắn có thể cung cấp thông tin chính xác không một ly sai sót.
Trì Nghiên Tây lật xem từng tấm ảnh, từ những tấm đầu tiên chụp trọn vẹn cả hai người, dần dần chỉ còn lại mỗi khuôn mặt điển trai của Úc Chấp.
Phải đến mấy tấm cuối cùng, Trì Nghiên Tây mới bừng tỉnh.
Cậu ta siết chặt tấm ảnh có thể coi là ảnh chụp cận mặt của Úc Chấp, rồi hậm hực ném toẹt cả xấp ảnh đi.
"Gọi nó qua đây."
Ngải Kiệt lập tức tuân lệnh.
Đầu óc Úc Chấp đờ đẫn, bữa sáng anh phải cố mãi mới ăn hết sạch, để rồi lại bị căng tức khó chịu. Anh đang định ngủ bù một giấc thì nhận được tin phải đến chỗ Trì Nghiên Tây.
"Chết tiệt."
Bàn tay đang chống trên sô pha của anh siết chặt, nén lại ý định vừa định nằm xuống, anh đi vào phòng thay đồ, chọn một chiếc áo khoác hợp với bộ đồ đang mặc, rồi cài lại trâm cài áo.
Đây là lần thứ hai anh chàng Úc Chấp đến căn biệt thự này của Trì Nghiên Tây, nhưng là lần đầu tiên anh đi vào từ cửa chính. Lưới điện trên tường rào đã được lắp đặt xong xuôi, cao đến hai mét, e rằng trong tình trạng không ngắt điện, chỉ có chim trời mới vượt qua được ranh giới tựa rãnh trời này.
Anh đường hoàng xuất hiện trong biệt thự, chẳng đợi Trì Nghiên Tây mở lời đã tự mình ngồi xuống chiếc sô pha sẫm màu đối diện.
Mệt quá.
Buồn ngủ quá.
Con ngươi của Trì Nghiên Tây đảo theo, gã beta sau khi ngồi xuống liền ngả người ra sau dựa vào lưng ghế, đôi chân dài tao nhã vắt chéo, hai tay tùy ý đặt trên đùi.
Kẻ không biết còn tưởng anh ta mới là chủ nhân của nơi này.
Tầm mắt cậu dừng trên sống mũi của gã beta, một miếng băng urgo hình gấu dâu được dán chéo lên đó. Trong một thoáng, cậu thấy chột dạ, nhưng rồi lại nghĩ đến tuyến thể của mình vẫn còn đang sưng tấy, cậu ta có gì mà phải chột dạ cơ chứ!
Tiếp đó lại nhớ đến việc gã beta bảo mình tẻ nhạt, cậu hít một hơi thật sâu, lần này chìa khóa thắng lợi đang nằm trong tay, cậu không cần phải tức tối làm gì.
Trì Nghiên Tây trước sau vẫn không mở lời, thời gian đã trôi qua một phút, sự kiên nhẫn của Úc Chấp cũng cạn kiệt.
Chẳng thèm hỏi thêm, anh đứng dậy định rời đi.
"Đứng lại."
Úc Chấp chùng đi cái chân sắp nhấc lên, anh quay đầu lại, ánh mắt tựa hồ đang trông kẻ đã chết, chỉ là… sao hôm nay Trì Nghiên Tây trông có vẻ mờ ảo thế này? Lại còn có chiều hướng tiến hóa thành dạng tranh khảm nữa chứ.
Chưa kịp nhìn rõ hình hài mờ ảo của Trì Nghiên Tây, một xấp ảnh đã bay về phía anh.
Lả tả bay, vô số tấm hình Úc Chấp nhẹ bẫng rơi xuống.
Úc Chấp chẳng buồn đưa tay ra đỡ, cứ mặc cho những tấm ảnh rơi vãi tứ tung.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!