[Daddy]Chương 6: Em chính là con chó trung thành nhất của anh Úc! Hai chiếc xe phía trước bám đuổi nhau rất sát, khiến trái tim khán giả như treo ngược cành cây.
Trì Nghiên Tây không quan tâm đến khoảng cách giữa mình và chiếc xe phía sau, cậu chỉ tận hưởng tốc độ và sự cuồng nhiệt của cuộc đua, lượng adrenaline tăng vọt khiến đầu óc trống rỗng, ngay cả thắng thua cũng bị quẳng ra sau gáy, chỉ còn lại sự hưởng thụ thuần túy nhất.
Đôi môi căng mọng dưới mũ bảo hiểm khẽ cong lên.
Tiếng gầm rú vang vọng khắp cung đường núi, chấn động đến tai người ta ù đi, càng k*ch th*ch khán giả hét lên thất thanh.
Cuộc đua nhanh chóng đi đến hồi kết, tiếng la hét dần yếu đi, mọi người nín thở chờ đợi cú nước rút cuối cùng của xe số 01 và 05, chờ đợi để reo hò cổ vũ cho nhà vô địch của họ.
Úc Chấp cũng đã cúp máy, vẫn không thuyết phục được chị Hồng cho anh trở về.
Hay là lần sau thử làm nũng xem sao?
Anh đang suy tư thì có người hét lớn: "Đến rồi! Đến rồi!"
Anh uể oải đưa mắt nhìn, ở cuối đường đua rộng lớn, thứ đầu tiên lọt vào tầm mắt là bụi khói mù mịt. Bầu không khí mùa hè vốn đã nóng nực bị thiêu đốt đến biến dạng, một vệt đỏ rực cùng tiếng gầm inh tai nhức óc mạnh mẽ xông vào tầm nhìn, tựa như một viên đạn pháo đang bùng cháy lao tới, khí thế hùng vĩ mà hiểm hóc.
Trì Nghiên Tây siết chặt vô lăng đến mức gân xanh nổi lên, khoảnh khắc đó, phía trước mà cậu nhìn thấy không phải là vạch đích, mà là bầu trời xanh thẳm. Cậu như đang lao về phía biển xanh, khoảnh khắc này, cậu đã biến thành một con chim tự do.
Chiếc xe số 01 về đích trước xe số 05 là 0.78 giây, trong tiếng reo hò vang dậy khắp núi đồi, nó tiếp tục lao về phía trước, xe số 05 bám sát theo sau.
Tốc độ của hai chiếc xe dần chậm lại, sau khi cuộc đua kết thúc, các tay đua sẽ chạy thêm một vòng để làm mát xe.
Trì Nghiên Tây bước xuống xe, tháo mũ bảo hiểm rồi lắc lắc đầu, máy quay đã bắt trọn khoảnh khắc này và chiếu lên màn hình lớn.
Khán giả gào thét: Đẹp trai quá!
Úc Chấp: Trông như chó.
Trên bục nhận giải, Trì Nghiên Tây ngời ngời khí thế. Vị trí á quân lại trống không, tay đua số 05 Tân Ý, người lẽ ra phải lên nhận giải, đã không xuất hiện.
Nhưng mọi người đã quen rồi. Hễ thua Trì Nghiên Tây là Tân Ý sẽ không đến nhận giải, nhưng anh ta lại chỉ thắng được khi Trì Nghiên Tây không tham gia.
Thật là vi diệu.
Trì Nghiên Tây lắc chai sâm panh trong tay, cùng với một tiếng "bốp", rượu sủi bọt phun ra cuồng dã. Nụ cười của Alpha trẻ tuổi rạng rỡ hơn cả mặt trời, chỉ là mái tóc bị mũ bảo hiểm đè cho hơi rối.
Khán giả: Càng rối càng đẹp trai.
Úc Chấp: Một con chó lôi thôi.
Trì Nghiên Tây trở lại phòng nghỉ, trợ lý riêng của cậu, ông Kiệt, đã đưa lên bộ vest chuẩn bị sẵn.
Ông có chút tò mò, vị sếp này của ông ngoài những dịp trang trọng bắt buộc ra thì không bao giờ mặc vest, cơ bản đều là đồ thể thao thoải mái, đậm chất nam sinh đại học.
Lịch trình hôm nay của cậu chỉ còn lại bữa tiệc mừng công cuối cùng. Để gặp họ, cậu chủ sẽ không phí sức ăn diện làm gì.
Ông Kiệt từng nghe một câu thế này: Một alpha đột nhiên chú trọng ngoại hình, thì phần lớn là sắp động đực rồi.
Ông rất tò mò về đối tượng có thể khiến cậu chủ động đực.
Trì Nghiên Tây nhanh chóng thay xong bộ đồ cao cấp màu đen, bộ trang phục này càng làm nổi bật vóc dáng cao ráo, vạm vỡ của cậu, từ một tay đua biến thành một quý công tử tinh xảo.
Ông Kiệt tiến lên cài cho cậu chiếc trâm cài áo hình thanh kiếm tuốt vỏ.
Trì Nghiên Tây: "Thế nào?"
Ông Kiệt lùi lại, cười tủm tỉm: "Hoàn hảo, với vóc dáng và khí chất của cậu chủ, có khoác bao tải lên người cũng ra được cảm giác hàng hiệu xa xỉ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!