Chương 31: (Vô Đề)

[Daddy]Chương 31: Khoái đến độ muốn thét lênCậu ấm nhà họ Trì đứng dưới nắng ấm, mặt mày đắc ý ra mặt.

Cổ Tấn Đình rất biết phối hợp, hỏi: "Sao tự dưng lại đi xỏ khuyên tai?"

"Đây là quà tôi nhận được."

Cổ Tấn Đình lộ vẻ khó hiểu, lửa than trong lò nổ lách tách một tiếng, cậu ta ngồi thẳng người hơn, cầm kẹp lên gạt gạt mấy viên than: "Thế nên cậu vì một món quà mà đi xỏ một cái lỗ tai à?"

Cậu ta không khỏi tò mò món quà này là của ai.

"Không phải, là anh ấy muốn tặng khuyên tai cho tôi, nên mới xỏ lỗ tai cho tôi."

Cổ Tấn Đình: ?

Người tặng quà này có hơi bá đạo quá không?

Trì Nghiên Tây vừa ném lạc vào miệng, vừa liếc mắt trộm về phía Úc Chấp. Thẩm Gia Nhất đúng là cái ngữ chẳng biết giữ khoảng cách, đứng gần quá rồi đấy, thật là ngày nào cũng lượn lờ thách thức giới hạn của mình, chỉ chực bị đuổi việc.

Sao Úc Chấp không đẩy cậu ta ra? Với mình thì động tay động chân thẳng thừng, sao thế? Alpha không có nhân quyền à? Lũ beta chúng bay tương thân tương ái với nhau à?

"Hừ!"

Cậu ấm đối diện bỗng nổi quạu, Cổ Tấn Đình quan sát cậu mấy giây.

"Cậu yêu rồi à?"

Trì Nghiên Tây đang ném lạc vào miệng thì bị dọa cho giật mình, sơ ý bị hóc, cậu khoa trương đấm ngực ho sù sụ. Cổ Tấn Đình vươn tay vỗ vỗ lưng cho cậu.

Trì Nghiên Tây ho bật được hạt lạc ra, mặt không biết là vì nín thở mà đỏ hay vì ngượng mà đỏ: "T

-tôi… tôi làm gì có, cậu nói bậy bạ gì đấy."

Gió thổi bay mấy lọn tóc mai trước trán của alpha, đôi mắt đen láy với những vệt sáng tối không ngừng biến đổi lén lút liếc về phía Úc Chấp đang đi vào nhà.

Tình cảm của kẻ trẻ tuổi cũng giống như ánh dương này, vốn chẳng thể nào che giấu cho đặng.

Cổ Tấn Đình bắt được ánh mắt của Trì Nghiên Tây, chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng của người beta kia.

Cậu ta kinh ngạc đến độ muốn buột miệng chửi thề.

Cuối cùng, cảm xúc này hóa thành nỗi lo cho người bạn thân. Người beta này, Nghiên Tây không đấu lại được đâu.

Úc Chấp chuẩn bị sắp xếp lại quần áo, nhưng trước đó anh mặc một chiếc tạp dề màu xanh lục đậm chất đồng quê, rồi lại buộc một chiếc khăn trùm đầu dệt hoa, tức thì biến thành bé Hoa họ Úc chuẩn bị vào rừng hái nấm.

Mặc xong đồ làm việc, anh cũng xắn tay áo lên.

Đầu tiên, anh ngồi trên tấm đệm, lần lượt mở các túi lớn, lấy ra những bộ quần áo được đựng trong các túi nhỏ bên trong. Mỗi túi nhỏ đều có một túi thơm, nên quần áo lấy ra đều thoang thoảng hương thơm dịu nhẹ.

Chẳng mấy chốc, quần áo đã chất thành một vòng quanh người anh.

Lấy hết ra rồi mới khuân lên lầu, bé Hoa họ Úc chạy lên chạy xuống như một NPC được lập trình sẵn, không biết mệt mỏi, tràn đầy nhiệt huyết.

Úc Chấp thích quần áo đẹp.

Phòng chứa đồ sau lần mua sắm trước của anh đã gần như chật ních, anh đành phải phân loại lại một lần nữa, dọn chỗ để cất quần áo mới vào.

Lại một công trình lớn, nhưng Úc Chấp không hề thấy phiền muộn hay nhàm chán. Khi treo quần áo mới vào, anh sẽ ngắm thêm vài giây, hoặc cầm lên ướm thử trước gương soi toàn thân, nếu là bộ đặc biệt yêu thích, anh sẽ mặc thử luôn.

Sau khi đại công cáo thành, Úc Chấp chìm vào trạng thái mãn nguyện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!