[Daddy]Chương 24 – Cầm trịch một chú cún, dễ như trở bàn tayHai ông cháu còn đang bần thần chưa kịp nghĩ thông rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đã phạm phải lỗi lầm ở đâu, thì một loạt tiếng bước chân bước rảo vội vã đã từ xa vọng lại. Trì Duệ và Trì Huyên, hiếm hoi lắm mới thấy cùng nhau xuất hiện.
Ánh mắt cả hai đồng loạt rơi xuống người Trì Nghiên Tây, rồi lại liếc sang Beta đang ngồi trên ghế ung dung như thể chủ nhà, thoáng một giây hoang mang. Nhà này từ bao giờ vệ sĩ được phép ngồi cùng bàn rồi?
Nhưng hiện tại, Trì Nghiên Tây mới là chuyện quan trọng hơn.
Trì Minh Qua thu lại vẻ mặt: "Sao các con lại về?"
"Em gái gọi điện cho con nói chuyện của Nghiên Tây." Trì Duệ bao nhiêu năm mới nhận được điện thoại của em gái, liền được một trận "hỏi thăm thân tình".
"Trì Duệ, cái đồ vô dụng nhà cậu! Cháu trai cậu đi bán thân rồi mà cậu còn như người chết thế à!"
Trì Duệ lắc đầu, cố vứt câu nói ấy ra khỏi óc. Trong ký ức của ông, cô em gái luôn ngoan ngoãn dịu dàng, ông không muốn phá hỏng hình ảnh tốt đẹp ấy.
Trì Minh Qua lại hỏi Trì Huyên: "Con cũng vậy à?" Trì Huyên gật đầu, cô cũng không ngoại lệ, cũng nhận được một trận "hỏi thăm thân tình".
Người ta thường nói thời gian là con dao giết heo, nhưng thời gian ở Tam Giác Châu có lẽ là thuốc súng, nếu không cô thật sự không tài nào hiểu nổi sao cô em gái thỏ thẻ ngày nào lại có thể biến thành thế này.
"Ỷ Hồng con bé…" Trì Huyên đắn đo dùng từ, "… chắc là khỏe mạnh lắm, khí lực rất dồi dào."
Cả ba người cùng im lặng, rõ ràng khi nhắc đến Trì Ỷ Hồng, ai nấy đều bị chấn động.
Nhân vật chính là Trì Nghiên Tây nhất thời bị cho ra rìa, nhưng cậu cũng đã hiểu ra chú út và cô ruột về đây là vì mình.
Rốt cuộc mình đã phạm phải tội tày trời gì? Alpha không tài nào nghĩ ra.
Trì Minh Qua xua tay: "Tạm thời đừng nhắc đến Ỷ Hồng nữa, Nghiên Tây nó…"
Trì Duệ chỉ ước có thể nhìn cho xuyên thấu xem cái đuôi của Trì Nghiên Tây rốt cuộc được gắn ở đâu. Vốn là người ngang dọc thương trường, trăm trận trăm thắng, vậy mà giờ phút này lại chẳng biết mở lời ra sao. Trong ấn tượng của ông, Nghiên Tây rõ ràng là một alpha trưởng thành rất tốt, sao đột nhiên lại…?
Ngược lại, vẻ mặt của Trì Huyên đã không còn căng thẳng như ban đầu. Là mẹ của Trì Vân Ẩn, nhìn kỹ bộ dạng này của Trì Nghiên Tây, cô lại thấy có một cảm giác quen thuộc.
"Cháu làm sao ạ?" Trì Nghiên Tây vẫn mờ mịt, lòng thầm nghĩ mau cho mình một nhát dao cho thống khoái đi.
Ba vị trưởng bối, với tư cách là những người cầm trịch Trì gia, những nhân vật lớn sát phạt quyết đoán, tự nhiên không phải hạng người bất quyết.
Trì Duệ liếc nhìn Úc Chấp đang nhắm mắt dưỡng thần. Em gái đã dặn, cô chỉ tin Úc Chấp, phải giữ anh ở lại chứng kiến toàn bộ quá trình. Xem ra em gái rất coi trọng người con nuôi này. Đã là con nuôi của em gái thì cũng được xem là người của Trì gia.
Đều là người một nhà, Trì Duệ cũng đi thẳng vào vấn đề: "Cháu thật sự đi làm cái nghề buôn da bán thịt đó à?"
Ánh mắt ba vị trưởng bối trân trân nhìn cậu.
Alpha trẻ tuổi mặt mày mê mị, vì cậu chưa từng nghĩ mọi người lại có thể hiểu lầm mình về phương diện này, nên nhất thời ngẩn ra, không hiểu Trì Duệ đang nói gì.
Da thịt?
Buôn bán xuất nhập khẩu các loại thịt à?
Sự im lặng của cậu khiến bầu không khí trầm trọng đến độ hơi thở cũng trở nên trì trệ.
Trì Huyên không chắc chắn lắm, lên tiếng: "Bộ quần áo này của cháu là co… computer… không đúng, computer là máy tính."
Trì Huyên lẩm bẩm, nhất thời không nhớ ra cái này gọi là gì, nhưng cũng không quan trọng: "Tóm lại, bộ đồ này của cháu là do Vân Ẩn đưa cho?"
Trì Minh Qua, Trì Duệ: Còn có cả chuyện của Vân Ẩn nữa! Lũ tiểu bối nhà họ Trì này rốt cuộc bị làm sao hết rồi!
Trì Nghiên Tây lúc này mới thoát khỏi dòng suy nghĩ về ngành xuất nhập khẩu thịt, gật đầu: "Chị ấy bảo cháu vào một vai để đi lễ hội truyện tranh cùng, chị ấy phải đi kiểm tra địa điểm trước nên đã qua đó rồi."
"Ông nội gọi cháu qua có việc gì ạ? Cháu mà không đi là muộn mất."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!