[Daddy]Chương 15: Úc Chấp: Cậu thề đi. / Trì Nghiên Tây: Tôi thề. Bệnh viện tư nhân Tĩnh Vân, một sản nghiệp của Trì gia.
Do phu nhân Trì Minh Qua sáng lập, vốn dĩ chỉ định xây dựng một bệnh viện tư chuyên phục vụ cho người Trì gia, sau này dần mở cửa cho nhân viên của Trì gia, đến nay ngay cả người nhà của nhân viên cũng có thể hưởng ưu đãi khám chữa bệnh tại đây.
Nói một cách giản lược, nếu có mối quan hệ tốt với Trì gia, cuộc đời bạn ở một mức độ nào đó sẽ thuận lợi và hạnh phúc hơn rất nhiều.
Ngoài ra, khoa tim mạch và thần kinh ở đây danh tiếng lẫy lừng, một vài thế gia có quan hệ không tệ với Trì gia nếu có nhu cầu cũng sẽ đến đây chẩn trị.
Trước cổng bệnh viện là bãi đỗ xe chuyên dụng của người nhà họ Trì, Úc Chấp gác cánh tay đang kẹp điếu thuốc cháy dở ra ngoài cửa sổ, ánh mắt u trầm dõi theo tòa bệnh viện trắng toát trước mặt.
Vài ký ức chẳng mấy tốt đẹp từ trong hộp chạy thoát ra, khuấy đảo tâm trí anh, tựa như một con ác quỷ nhe nanh múa vuốt chực chờ kéo anh vào vực thẳm.
Anh giơ tay kéo lơi phần cổ áo sau đang dính chặt vào da, để lộ ra một mảng sẹo.
Tại văn phòng viện trưởng trên tầng mười hai của bệnh viện, Trì Nghiên Tây nhận lấy tách trà từ tay viện trưởng: "Nghe nói con trai của Ngụy viện cũng đã vào bệnh viện, quả là hổ phụ vô khuyển tử."
Ngụy viện cười hềnh hệch, niềm kiêu hãnh không sao giấu được trên mặt: "Thằng nhóc đó từ nhỏ theo sau đuôi tôi đã thề sau này phải vào bệnh viện chúng ta, cũng coi như là ước mơ thành sự thật."
Giữa lúc nói chuyện, một alpha trẻ tuổi mặc chiếc áo blouse trắng sạch sẽ tinh tươm, phong thái hăm hở bước vào, trên bảng tên ghi: Bác sĩ thực tập khoa Tuyến thể Ngụy Khải.
"Viện trưởng, đây là báo cáo kiểm tra của Trì tiên sinh."
"Sao lại là cậu mang đến? Trưởng khoa Phương đâu?" Ngụy viện nhận lấy báo cáo rồi đưa cho Trì Nghiên Tây.
Ngụy Khải tỏ vẻ khó xử, cuối cùng chỉ nói một câu: "Sư phụ đột nhiên có việc gấp."
Rồi quay sang Trì Nghiên Tây: "Xin lỗi Trì tiên sinh, sư phụ không phải cố ý không tới, về bản báo cáo kiểm tra, tôi có thể giải thích chi tiết cho ngài."
Trì Nghiên Tây khẽ gật đầu, tỏ ý cho phép.
Ngụy viện: "Nói cho cẩn thận, đừng căng thẳng, tuyệt đối không được để xảy ra sai sót."
"Viện trưởng yên tâm, chỉ là tuyến thể của Trì tiên sinh quả thực đã phát sinh một vài vấn đề."
Ánh mắt Trì Nghiên Tây vụt ngẩng lên khỏi bản báo cáo, nhìn thẳng vào Ngụy Khải, nhưng trong mắt cậu không phải là căng thẳng, mà là hân hoan.
Cậu biết ngay mà!
Cậu chắc chắn là có vấn đề rồi! Cậu tuyệt đối không phải vì Úc Chấp mà mất kiểm soát cương lên!
Trời mới biết trước đó cậu đã thấp thỏm đến mức nào, ảo não chán chường ra sao, dẫu sao thì Úc Chấp ngoài việc là một beta, anh ta còn là tình nhân của cô nhỏ.
Tơ tưởng đến tình nhân của cô nhỏ, đùa kiểu gì vậy.
Nhưng cũng may.
Sự thật chứng minh, cậu chỉ là có bệnh mà thôi.
"Cái gì? Cậu chắc chứ?" Ngụy viện còn sốt ruột hơn cả Trì Nghiên Tây, lại tự lẩm bẩm, "Máy móc kiểm tra, máy của bệnh viện đều là loại tối tân nhất, một tháng trước vừa kiểm tra bảo dưỡng, không thể nào sai được, cái này…"
"Nghiên Tây cháu đừng lo, Ngụy Khải mau nói rõ xem rốt cuộc là chuyện gì?"
Ngụy Khải cầm lấy bản báo cáo, bắt đầu giải thích cho Trì Nghiên Tây.
Ngoài hành lang, Chung Sơn gọi Cao Hãn một tiếng: "Đúng lúc cậu đi mua ít thuốc bỏng đi."
Ánh mắt dừng lại trên mu bàn tay Cao Hãn, chỗ bị đầu thuốc lá dí vào đã đóng vảy.
Cao Hãn nhìn thấy vết sẹo này liền nhớ tới gương mặt của gã beta kia, lạnh lùng mà kiêu bạc, nhìn gã như nhìn một con chó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!