[Daddy]Chương 10 – Úc Chấp đích thân dạy về ranh giới cá nhânKiều Dục Thần đặt cây gậy lên bàn bi-a: "Cho tôi tham gia với, tiền cược bây giờ là gì?"
Có người bên cạnh đáp lời: "Cược xem lát nữa ai sẽ đẩy bánh kem cho Thanh Hứa."
Mấy vị công tử này là vậy, vừa có thể cược nhà, cược xe, cược đất đai, cũng có thể cược một tấm ảnh, một câu nói, một dòng trạng thái trên mạng xã hội.
Kiều Dục Thần: "Tiền cược này không tồi."
Hắn tham gia, đánh một cơ không vào, nhún vai một cái, người khác lên sân, hắn đi đến bên cạnh Trì Nghiên Tây: "Hai hôm nay tôi mới tuyển được một vệ sĩ, đặc biệt lắm."
Nghe từ miệng hắn thốt ra hai chữ "vệ sĩ", Trì Nghiên Tây sắp có phản ứng quá mẫn rồi, cậu nhíu mày nhìn hắn.
Kiều Dục Thần cổ vũ cho đối thủ vừa đánh bi vào lỗ một tiếng, rồi lại hạ giọng: "Lính đặc chủng giải ngũ, từng liên tiếp đoạt chức vô địch quyền anh hoang dã hai mùa giải, cậu biết quyền anh hoang dã chứ, là cái loại không cần biết đường lối, muốn đánh thế nào thì đánh, không có quy tắc, chí mạng nhất ấy."
Trong lúc nói chuyện, đến lượt Trì Nghiên Tây đánh. Cậu quan sát thế cục trên bàn, phán đoán nên bắt đầu từ quả bi nào.
Vừa chọn xong quả bi đối diện định đi qua.
Kiều Dục Thần: "Nhưng điều thú vị nhất cậu biết là gì không?"
Trì Nghiên Tây quay đầu nhìn hắn, hôm nay hắn ta nói nhiều lạ thường.
Kiều Dục Thần cười rạng rỡ: "Hắn lại là một omega, lại còn là da ngăm quyến rũ nữa~"
Cô nàng thỏ con mở toang cửa phòng thay đồ: "Thưa ngài, chúng ta vào thôi."
Phòng thay đồ không lớn, đối diện cửa là bức tường có ô kính lấy sáng phía trên. Những chiếc tủ đựng đồ màu xám trắng chiếm trọn ba mặt tường, được dọn dẹp khá sạch sẽ, không có đồ đạc linh tinh chất đống.
Cô nàng thỏ con vẫn luôn đứng ở cửa chờ Úc Chấp, dáng vẻ vô hại dễ thương.
Úc Chấp bước lên một bước, chân mềm nhũn không đứng vững liền ngã sang bên, anh vịn vào khung cửa mới miễn cưỡng đứng được.
"Khụ khụ…"
Một tràng ho khan âm ỉ không dứt.
"Thưa ngài, ngài không sao chứ, để tôi dìu ngài vào ngồi nghỉ một lát."
Úc Chấp đã không còn sức lực, trượt theo khung cửa ngồi bệt xuống đất. Anh giật phăng chiếc khẩu trang sắp làm mình ngạt thở, thở hổn hển mấy hơi: "Phiền cô cho tôi một ly nước được không?"
Đôi môi vốn hồng hào giờ đã trở nên khô khốc.
Cô nàng thỏ con liếc nhìn đôi môi mất đi vẻ ẩm ướt của Úc Chấp. Hơi thở của anh khi nói chuyện phả ra nóng rực, khiến người ta có thể cảm nhận rõ ràng thân nhiệt của anh có lẽ đã đạt đến mức độ khó tin.
"Vâng, vâng ạ."
Cô ta vội vã chạy vào phòng thay đồ, rất nhanh đã cầm một chai nước trở ra, ngồi xổm trước mặt Úc Chấp, thoăn thoắt vặn nắp chai rồi đưa qua.
"Cảm ơn, khụ khụ…"
Lúc Úc Chấp nhận chai nước, ngón tay anh chạm vào tay đối phương. Giống như anh, đầu ngón tay cô ta cũng có chai sạn, nhưng chai sạn của cô ta còn dày hơn, đó là một đôi bàn tay rất thô ráp.
Chỉ một cái chạm nhẹ rồi tách ra.
Anh nâng chai nước đưa lên miệng, vừa đến môi lại là một trận ho dữ dội không thể kìm nén. Nước trong chai sánh ra hơn nửa, đổ ướt người cô nàng thỏ con, làm ướt cả chiếc túi đeo chéo của cô ta.
Cô nàng thỏ con liếc nhìn bộ dạng thảm hại của mình.
Một lúc lâu sau Úc Chấp mới ngừng ho: "Xin lỗi, cô có thể dìu tôi vào trong được không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!