Chương 26: Công Việc Mới 1

Edit: Bonnie/Hãy đọc ở trang chính chủ

Hôm qua tôi đã tìm được công việc mới, ban ngày phải đi làm.

Tôi đưa mắt nhìn thời gian rồi nhanh chóng rời giường rửa mặt.

Lúc đang đánh răng lại thấy Tiểu Ninh đi vào cửa.

"Cậu dậy sớm thế." Tôi chào hỏi.

"Ừm, đi bưu điện."

Sau khi chào buổi sáng xong, tôi lập tức mặc quần áo.

Hôm qua đến khách sạn tôi đã đưa quần áo cho nhân viên phục vụ đem đi giặt phơi khô.

Không hổ là khách sạn, sáng nay đã đưa âu phục sạch sẽ tới rồi.

Bữa sáng là nhân viên phục vụ đưa đến phòng, sau khi tôi rửa mặt xong liền đi ra ăn, còn âm thầm cảm thán tiền tài ác độc lại để cho người ta mục nát như thế, làm hại tôi suýt nữa không muốn đi làm, chỉ muốn ở nhờ khách sạn với Tiểu Ninh thôi.

Tôi đấm ngực nói với mình, tỉnh lại đi Thẩm Kiến Quốc! Làm người thì phải đường đường chính chính, xài tiền mình kiếm được sẽ có thể ưỡn ngực ngẩng đầu, cho dù nghèo khó thì linh hồn cũng là cao quý, không có gánh nặng trong lòng cho dù ở nhà xác cũng có thể ngủ yên.

Thấy tôi cơm nước xong xuôi, Tiểu Ninh mới nói: "Trước đó anh nói mình lại tìm được một công việc đúng không? Để tôi đưa anh đi."

"Không cần không cần." Tôi ngậm một cái bánh bao, "Tôi đi tàu địa ngầm là được."

"Tôi đưa anh đi." Tiểu Ninh cười, "Tôi rất rất muốn tiếp xúc với thầy Thẩm nhiều hơn, cũng để học tập thầy Thẩm."

Bình thường nếu nghe nói như thế tôi sẽ rất vui vẻ, sẽ cho rằng Ninh Thiên Sách có ý với tôi.

Nhưng lúc này đây cho dù là thần kinh thô như tôi thì cũng có thể nhìn ra được cay đắng trong nụ cười của Tiểu Ninh.

"Tiểu Ninh, tôi cảm thấy trạng thái bây giờ của cậu không tốt."

Cứ có cảm giác như có thể phi thăng ngay tại chỗ, giống như đã thoát ly khỏi hồng trần vậy.

Nếu không phải cậu ấy còn đang ăn sáng, tôi sợ cậu ấy phải tích cốc giống như trong tiểu thuyết tu tiên mất.

Tỉnh táo lại đi, Tiểu Ninh! Đó là tiểu thuyết, chỉ dùng để giải trí thôi, nó không phải là hiện thực!

"Cũng không phải như anh nghĩ đâu." Ninh Thiên Sách giương mắt nhìn tôi, "Tôi yêu quý sư môn, làm phái Mao Sơn phát triển là mơ ước cả đời của tôi.

Chỉ là có vài lúc có mỗi yêu quý là không đủ.

Tôi nghĩ nên đi theo thầy Thẩm học tập một vài nguyên lý xã hội, tư tưởng mốc meo đã quá hạn, chúng tôi cần hệ thống lý luận mới."

Ninh Thiên Sách đúng là một học sinh tốt, mới nghe một tiết học mà đã có giác ngộ như vậy, tôi rất vui vẻ.

Nếu cậu ấy đã kiên trì muốn đưa tôi đi, tôi liền thoải mái tiếp nhận.

Sau khi xuống xe, chuông điện thoại vang lên.

Là tin nhắn của hiệu trưởng Trương gửi vào 3 giờ đêm qua.

Wechat xảy ra vấn đề sao? Cách năm tiếng mới nhận được tin nhắn.

Tin nhắn của hiệu trưởng Trương là trả lời tôi về vấn đề của Điền Bác Văn, cô ấy nói Điền Bác Văn đã bị dạy dỗ, sẽ không còn đến quấy rối các học sinh nữa.

Còn formalin cậu ta dùng để ngâm côn trùng đã bị tiêu hủy toàn bộ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!